Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đúng lúc này, một thanh niên mặt mũi ngạo mạn đứng lên.

Hắn ta dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Dương Thanh, ngông cuồng nói: “Tôi không cần biết anh thuộc tông môn này hay có phải của phủ Thành chủ hay không, mau buông người anh em Thân Vạn Dương của tôi ra, quỳ xuống nhận lỗi, trong Trung giới giới Cổ Võ này, chưa ai dám kiêu ngạo trước mặt Hoàng Tử An này!”

Nghe thấy lời của thanh niên, nhiều người nhận ra thân phận của hắn ta: “Hoá ra là Hoàng Tử An, hắn ta là Thiếu tông chủ của Thần Đan Tông – tông môn hạng một thành Thanh Long mà!”

“Tôi đã từng nghe nói Hợp Hoan Tông và thành Thanh Long có quan hệ thân thiết, còn có tin tức hành lang nói Hợp Hoan Tông phát triển nhanh như vậy vì mua được số lượng lớn đan dược từ Thần Đan Tông, để tăng lên thực lực của đệ tử”.

“Thành Thanh Long có thực lực tổng thể mạnh hơn thành Bạch Hổ chúng ta cũng vì nhiều tông môn mua sắm đan dược của Thần Đan Tông nên họ mới kính trọng Thần Đan Tông như vậy!”

Nhưng Dương Thanh không quan tâm tới thân phận của đối phương, dám bắt anh quỳ xuống thì không khác nào muốn chết!”

Một tay bóp cổ Thân Vạn Dương, tay kia lập tức ngưng tụ linh khí, hướng về phía Hoàng Tử An, linh khí hoá thành một mũi tên trắng bắn ra.

Tuy Hoàng Tử An luyện đan rất giỏi nhưng tu vi võ đạo rất thấp, hiện tại muốn tránh cũng không thể.

Lúc này, hắn ta bối rối, trong lòng hối hận vô cùng.

Vốn dĩ hắn ta giới thiệu bản thân để đe nẹt Dương Thanh, nịnh bợ Thân Vạn Dương, không ngờ Dương Thanh lại ra tay với mình.

“Tránh mau...”

Chỉ trong tích tắc, một ông lão thực lực Thiên Cảnh Lục Phẩm sơ kỳ bên cạnh Hoàng Tử An lập tức chắn trước mặt hắn ta.

Bùm!

Ông già này còn chưa nói hết lời thì linh khí của Dương Thanh đã va chạm với thân thể, làm ông ta nổ thành sương máu.

Tàn dư lan ra khiến cái bàn bên cạnh Hoàng Tử An cũng nổ tung.

Hoàng Tử An được ông già chắn cho coi như nhặt lại được mạng nhưng vẫn bị tàn dư cú nổ làm nát hai chân.

“A... chân của tôi, chân của tôi!”

Hoàng Tử An nằm trong vũng máu kêu rên.

Một số võ giả cách hắn ta khá gần dù đã lùi ra sớm, vận chuyển công pháp để ngăn cản nhưng vẫn bị chấn đến chảy máu.

Nhưng không ai dám tìm Dương Thanh báo thù, họ đều sợ hãi nhìn anh, hoảng sợ than: “Một ngón tay là có thể diệt cường giả Thiên Cảnh Lục phẩm, đây đúng là yêu nghiệt mà!”

Dương Thanh không để ý tới những người khác, cố nén lửa giận trong lòng để không bóp chết Thân Vạn Dương, con ngươi thâm thuý lấp loé sát khí như mãnh thú viễn cổ, lạnh lùng nói: “Vợ và con gái tao đâu?”

Thân Vạn Dương vốn đã bị thực lực của Dương Thanh doạ tới mức run rẩy, kết quả nghe thấy anh hỏi trên mặt không còn chút sợ sệt này, chẳng coi anh ra gì.

Theo hắn ta thấy, Dương Thanh giết Hoàng Tử An cũng chỉ là để giết gà doạ khỉ, không dám ra tay giết mình, dù sao vợ con Dương Thanh cũng còn nằm trong tay hắn ta.


Hắn ta là kẻ sĩ diện, thường ngày được tâng bốc, giờ nhục nhã trước đám đông thế này thì trong lòng đã tùng xẻo Dương Thanh cả nghìn vạn lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK