Dường như cảm nhận được sát ý của Đậu Hầu đối với mình, Thái Hiền cười lạnh: “Ông chủ Đậu, ông tuyệt đối đừng cho rằng tôi là người dễ bị ức hiếp. Tôi thừa nhận thực lực của mình không bằng ông, nhưng nếu như bị chèn ép thì cho dù có chết tôi cũng có thể khiến cho ông phải trả giá vô cùng đắt”.
Trong giọng nói của Thái Hiền tràn đầy uy hiếp.
Điều này khiến cho sát ý trong mắt của Đậu Hầu càng ngày càng đậm, nhưng lão ta cũng biết Thái Hiền không phải chỉ dọa cho vui. Là chủ của một trong ba gia tộc lớn hàng đầu Hoàng thành, nếu như Thái Hiền thật sự chỉ là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bình thường thì sao có thể trở thành chủ của nhà họ Thái chứ?
Nhà họ Thái không phải chỉ có một mình Thái Hiền là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, những cao thủ khác của dòng chính cũng đã đột phá đến cảnh giới đó.
Lên đến địa vị như họ thì ai mà không có một chút thủ đoạn để bảo toàn tính mạng chứ?
Lúc này, Thái Hiền cũng vô cùng cảnh giác. Mặc dù tự tin rằng Đậu Hầu không dám giết mình, nhưng dù sao thì đây cũng chỉ là suy đoán của lão ta.
Không chỉ mỗi Thái Hiền mà vẻ mặt cả tám tên cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Thái cũng đều lạnh lùng, đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
“Ha ha!”
Im lặng khoảng chừng hai phút đồng hồ thì Đậu Hầu chợt cười to, tươi cười nói: “Ông chủ Thái nói nghiêm trọng quá rồi, sao tôi lại giết ông chứ?”
“Hơn nữa, cho dù tôi thật sự muốn giết ông thì có thể giết được sao? Cảnh giới võ thuật của ông chủ Thái cũng cách bán bộ Siêu Phàm Cảnh không còn xa nhỉ?”
Thái Hiền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên mỉm cười: “Bây giờ không phải là lúc để bàn luận ai mạnh ai yếu. Ông chủ Đậu, không biết ông có đồng ý với kế hoạch mà tôi đưa ra trước đó hay không?”
Sau một lúc im lặng, Đậu Hầu mở miệng nói: “Ông chủ Thái, tôi có một kế hoạch khác nữa, không biết ông có bằng lòng nghe thử một chút không?”
“Xin rửa tai lắng nghe!”, Thái Hiền đáp.
Bấy giờ Đậu Hầu mới nói ra: “Hoàng thành vốn nên là một khối hoàn chỉnh, nếu như chia nó ra thành Hoàng thành phía Nam và Hoàng thành phía Bắc thì Hoàng thành cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa”.
“Không chỉ vậy, e là Hoàng thành cũng sẽ bị những Hoàng tộc khác ngấp nghé. Dựa vào thực lực hiện nay của chúng ta, cho dù là Hoàng tộc nào xâm phạm thì chúng ta cũng không phải là đối thủ”.
“Cho nên tôi cho rằng nhất định phải đảm bảo được tính hoàn chỉnh của Hoàng thành”.
Nói đến đây, bỗng nhiên Đậu Hầu dừng lại, híp mắt nhìn chằm chằm vào Thái Hiền.
Chân mày của Thái Hiền nhíu lại: “Vậy thì ông chủ Đậu cho rằng ai nên thừa kế toàn bộ Hoàng tộc?”
Đậu Hầu vừa cười vừa nói: “Ông chủ Thái cũng biết rõ bây giờ trong Hoàng thành Thượng Quan chỉ có thực lực của hai gia tộc lớn chúng ta là mạnh nhất, nhưng mà rốt cuộc thì nhà họ Thái cũng không bằng nhà họ Đậu, lẽ ra quyền thừa kế Hoàng tộc nên thuộc về nhà họ Đậu chúng tôi mới phải”.
“Đương nhiên tôi cũng có thể hứa với ông chủ Thái, nếu tôi thừa kế vị trí Hoàng Chủ thì sau này nhà họ Thái sẽ là gia tộc đứng đầu ở Hoàng thành, ông và tôi cùng nhau quản lý Hoàng thành, chỉ có điều vị trí Hoàng Chủ thuộc về nhà họ Đậu”.
Đối với hai người, Hoàng tộc Thượng Quan của lúc này hoàn toàn không đáng sợ, hai gia tộc lớn cứ đứng ngay cửa Hoàng phủ họ Thượng Quan mà nghênh ngang bàn chuyện làm sao chia cắt Hoàng thành.
Nếu như để họ biết được tất cả những chuyện mình đang làm hôm nay đều nằm trong sự khống chế của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý thì sẽ cảm thấy như thế nào?
Đương nhiên, vốn dĩ họ cũng không ngờ được rằng Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã làm lành với nhau.
Dù sao thì họ cũng đã xác nhận được chuyện Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đã tuyên chiến với nhau, mất đi vài cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Sao có thể ngờ được trong tình huống cả hai bên đều đã có cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chết mà vẫn có thể bắt tay với nhau.
Họ không ngu ngốc, vì nếu đổi lại là bất cứ gia tộc nào ngang vị trí với gia tộc của họ cũng sẽ không tin trong tình huống này mà Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý còn bằng lòng hợp tác với nhau.
Thái Hiền nghe Đậu Hầu nói xong thì sắc mặt có chút khó coi. Dựa theo ý của bản thân lão ta thì muốn chia đều Hoàng thành với nhà họ Đậu, nhưng bây giờ nhà họ Đậu lại muốn nuốt trọn toàn bộ Hoàng thành một mình.
Nếu như thật sự để nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc, vậy đến khi gia tộc này thống lĩnh toàn bộ các gia tộc trong Hoàng thành, họ còn có thể chứa chấp nhà họ Thái sao?
“Đậu Hầu, ông tưởng tôi là tên ngốc à? Đợi đến khi nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc rồi thì Hoàng thành còn có phần của nhà họ Thái chúng tôi sao?”
Vẻ mặt của Thái Hiền tối sầm lại, lạnh lùng nói: “Cứ dùng kế hoạch mà tôi đã nói trước đó, nhà họ Đậu quản lý Hoàng thành phía Nam, nhà họ Thái quản lý Hoàng thành phía Bắc đi. Nếu như có một ngày thật sự có thế lực khác dám ngấp nghé Hoàng thành thì chúng ta hoàn toàn có thể kết hợp lại để đương đầu”.
“Nhưng nếu để nhà họ Đậu của ông thừa kế Hoàng tộc thì tôi không đồng ý, người nhà họ Thái chúng tôi cũng sẽ không đồng ý!”
Lão ta vừa mới nói dứt lời thì tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng tiến lên một bước, khí thế mãnh liệt giận dữ hét: “Không đồng ý!”
“Không đồng ý!”
“Không đồng ý!”
…
Trong lúc nhất thời, cả Hoàng phủ họ Thượng Quan đều là tiếng hét giận dữ không đồng ý của cao thủ nhà họ Thái.
Nụ cười trên mặt của Đậu Hầu lập tức biến mất, lão ta híp mắt lên tiếng: “Nói vậy là ông chủ Thái dự định tranh đấu với nhà họ Đậu chúng tôi có phải không?”
Từ trước đến nay, Đậu Hầu luôn nghĩ nhà họ Thái không có tư cách đứng ngang hàng với nhà họ Lý và nhà họ Đậu. Hiện giờ, nhà họ Lý và Hoàng tộc Thượng Quan đều đã tổn thất nặng nề thì lão ta thấy nhà họ Đậu mới là Hoàng tộc tương lai của Hoàng thành Thượng Quan.
Thế nhưng bây giờ, một nhà họ Thái chưa từng được lão ta để trong mắt mà cũng dám tranh giành Hoàng tộc.
“Ông chủ Đậu đã cho là như thế thì tùy ông, tôi chỉ có thể nói cho ông biết rằng, một nửa Hoàng thành nhất định phải thuộc về nhà họ Thái chúng tôi!”
Thái độ của Thái Hiền vô cùng cứng rắn, dáng vẻ đầy khí thế như thể Đậu Hầu không đồng ý thì cũng phải đồng ý.
“Vậy thì tôi cũng chỉ đành tiêu diệt nhà họ Thái trước thôi”.
Đậu Hầu vừa nói dứt lời thì có một luồng sát ý kinh khủng lan tỏa ra từ trên người lão ta.
Cao thủ của nhà họ Đậu cũng lập tức phát ra khí thế võ đạo mạnh mẽ, mặt mũi của ai cũng tràn đầy hung ác nhìn chằm chằm người của nhà họ Thái.
Hai mắt Thái Hiền hơi híp lại: “Tôi cũng muốn nhìn xem ông sẽ làm thế nào để tiêu diệt nhà họ Thái chúng tôi!”
Thái Hiền vừa nói xong thì bộc phát ra một luồng uy thế mạnh mẽ.
Trong phút chốc, vốn dĩ chỉ là cảnh giới võ thuật Thần Cảnh đỉnh phong trực tiếp đột phá lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh, bùng nổ khí thế không kém chút nào đối kháng lại với Đậu Hầu.
Trong mắt Đậu Hầu lấp lóe ánh sáng, ánh mắt khi nhìn Thái Hiền toát ra sát ý vô cùng mãnh liệt.
“Không ngờ cảnh giới võ thuật của ông cũng đã lên đến bậc này. Ông chủ Thái, ông giấu giỏi thật đấy!”
Đậu Hầu gần như nghiến răng khi nói ra những lời này.
Việc nhà họ Thái làm hôm nay đã khiến cho lão ta rất kinh ngạc.
Thái Hiền không chỉ mang đến tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mà thậm chí thực lực của bản thân cũng đã đột phá lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh, đây là một sự uy hiếp rất lớn đối với Đậu Hầu.
Nếu như Thái Hiền không chết, cho dù thật sự chia đều Hoàng thành với nhà họ Thái thì một ngày nào đó trong tương lai, có thể nhà họ Thái sẽ ra tay với nhà họ Đậu.
Cho nên trận chiến hôm nay là chuyện khó tránh được!
“Ông chủ Đậu, hẳn là ông cũng biết rõ, bây giờ Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý hai bên đều bị thiệt hại, tổn thất nghiêm trọng, đây là lúc mà hai gia tộc lớn chúng ta nên giữ gìn thực lực nhất. Bây giờ mà tuyên chiến với nhau thì cả hai cũng sẽ cùng bị thua thiệt mà thôi”.
“Ông tự tin có thể tiêu diệt được họ Thái tôi như vậy sao? Cho dù có thể tiêu diệt họ Thái thật thì sau này vẫn còn dư sức để đối phó với những thế lực khác sao?”
Thái Hiền lạnh giọng chất vấn.
“Thái Hiền, ông thật sự cho rằng sau khi mình đột phá lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh thì sẽ có tư cách tranh đấu với tôi hay sao?”
Vẻ mặt của Đậu Hầu hờ hững nói: “Chỉ dựa vào ông mà muốn tranh đấu với tôi à, vẫn chưa xứng đâu!”
Lời vừa dứt thì một luồng khí thế vượt xa bán bộ Siêu Phàm Cảnh bộc phát ra từ trên người lão ta.