Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cao thủ cầm đầu phía Hoàng tộc họ Diệp khi nhận ra điều không ổn đã ra lệnh rút lui nhưng mọi chuyện đã quá muộn.

"Bùm!"

Tống Tả vừa lao qua bên trái được nửa đường thì thay đổi hướng đi, nhanh chóng lao thẳng vào tên cầm đứng giữa, tung một chưởng vào lồng ngực khiến kẻ đó hộc máu bay lộn ngược ra ngoài.

Cùng lúc đó, Tống Hữu cũng lao tới một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh khác và đánh ra một đòn khiến đối phương cũng nôn ra máu và bay lộn nhào.

Hai anh em nhà họ Tống vốn đã ở Siêu Phàm Cảnh, lúc này lại bộc phát toàn bộ sức mạnh nên hai tên cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh gần như bị đánh bay ngay trong nháy mắt.

Ban đầu có đến mười tám người, ngay khi trận chiến bắt đầu thì hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đã bị đánh bại và mất đi sức chiến đấu, đến bây giờ thì hai người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh mạnh nhất cũng bị đánh bay, chỉ còn lại một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, những người khác đều chỉ ở mức Thần Cảnh đỉnh phong.

Ngay khi anh em họ Tống đánh bại hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh thì sự liên kết giữa những người phía Hoàng tộc họ Diệp đã sụp đổ trong nháy mắt.

"Không ổn, đội hình loạn rồi, rút lui!”

Người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh duy nhất còn lại nhanh chóng phát lệnh rút lui.

Trên thực tế, trong trận hình mười tám người thì người đứng giữa mới là then chốt, nhưng anh em nhà họ Tống đã bất ngờ đánh bại hai cao thủ ở giữa và phá vỡ trận hình này.

Trận hình bị phá vỡ nên không thể sử dụng thuật hợp kích được nữa. Chỉ dựa vào thực lực của những người này thì không thể nào đấu lại cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

"Giết!"

Dương Thanh thấy thế thì ra lệnh một tiếng, những cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nhà họ Lý nhanh chóng lao ra ngoài.

Trận chiến nổ ra trong giây lát!

Anh em nhà họ Tống chỉ phá vỡ thuật hợp kích của những người bên Hoàng tộc họ Diệp rồi trở về bên cạnh Dương Thanh.

“Không sao chứ?”, Dương Thanh hỏi.

Hai anh em lắc đầu, sắc mặt của Tống Tả trở nên nghiêm trọng, nói: “Chỉ là hai anh em tôi đều đã bị thương, nếu muốn khống chế sức mạnh ở cùng một mức thì gần như không thể. Chuyện này cũng nói lên rằng chúng tôi không thể thực hiện thuật hợp kích được nữa”.

Tống Tả có sức mạnh của Siêu Phàm Tam Cảnh, Tống hữu lại có thực lực Siêu Phàm Nhị Cảnh. Mặc dù hai người hiểu ý nhau nhưng cũng cần phải khống chế sức mạnh của mình ngang bằng với đối phương để có thể thực hiện thuật hợp kích, từ đó bộc phát sức mạnh sánh ngang với Siêu Phàm Tứ Cảnh.

Bây giờ không có cách nào sử dụng thuật hợp kích nên bọn họ chỉ có thể chiến đấu bằng thực lực của mình.

Sắc mặt của Dương Thanh đột nhiên có chút tối tăm, hiện giờ Lý Trọng đã bị thương nặng, anh em nhà họ Tống tuy không bị thương nặng như Lý Trọng, nhưng dẫu sao vẫn bị thương nên họ không thể sử dụng thuật hợp kích, vì vậy mà thực lực cũng giảm đi nhiều.

May mắn thay Dương Thanh vẫn còn đang trong trạng thái mạnh nhất, có lẽ tiếp theo chỉ có thể dựa vào anh.

"Bùm!"

Dương Thanh không nói nhiều lời, tung chưởng tạo ra một tiếng vang thật lớn, cổng chính của điện Diệp Hoàng nhanh chóng chia năm xẻ bảy.

Mọi thứ bên trong điện Diệp Hoàng đều xuất hiện trong tầm mắt của anh.

Lúc này đây, Diệp Lâm đang ngồi trên hoàng vị, hai bên lão ta chính là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp.

Nhìn thấy cửa cung điện bị nổ tung, sắc mặt của mọi người bên trong điện Diệp Hoàng đều thay đổi rõ rệt.

Mặt mũi Diệp Lâm âm trầm vô cùng, ánh mắt lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thần, lạnh giọng nói: “Không ngờ rằng cậu lại lăn đến Hoàng tộc họ Diệp để chịu chết nhanh như vậy".

Dương Thanh nhíu mày. Diệp Lâm là một cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh nhưng anh cũng có thể bộc phát ra sức mạnh sánh ngang với lão ta. Trước đây anh đã suýt giết chết được Diệp Lâm ở Yến Sơn.

Theo lý mà nói thì Diệp Lâm nên tỏ ra dè chừng khi nhìn thấy anh mới đúng, nhưng bây giờ Dương Thanh lại cảm thấy có một luồng sát khí mạnh mẽ từ cơ thể lão ta.

Dương Thanh có cảm giác Diệp Lâm dường như không để mình vào mắt chút nào.

“Xem ra trận chiến ở Yến Sơn một tuần trước không những không làm tổn hại đến nền tảng võ thuật của ông, ngược lại còn khiến thực lực của ông được nâng cao", Dương Thanh liếc mắt nhìn Diệp Lâm.

Hai anh em Tống Tả và Tống Hữu luôn đi theo Dương Thanh, lúc này họ đều đang nhìn chằm chằm vào Diệp Lâm, chờ đợi mệnh lệnh của anh.

"Cậu nói không sai!”

Điều khiến Dương Thanh bất ngờ chính là Diệp Lâm đã thừa nhận rằng sức mạnh của mình đã có sự tăng tiến.

Diệp Lâm đột nhiên đứng lên khỏi hoàng vị, một luồng khí thế võ đạo kinh khủng bộc phát từ người lão ta.

"Siêu Phàm Lục Cảnh!"

Cảm nhận được khí thế võ đạo bộc phát ra khỏi cơ thể Diệp Lâm, sắc mặt của Dương Thanh biến đổi, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng chưa từng thấy.

Một tuần trước, anh vừa gặp Diệp Lâm nên biết rất rõ về thực lực của lão ta, chính là Siêu Phàm Ngũ Cảnh. Nhưng bây giờ thì Diệp Lâm thật sự đã đột phát lên thêm một cảnh giới.

Sau khi thực lực đạt tới Siêu Phàm Cảnh thì càng về sau càng khó đột phá hơn, vậy mà Diệp Lâm lại có thể đột phá tiến vào Siêu Phàm Lục Cảnh.

"Dương Thanh, chỉ cần cậu quỳ xuống cầu xin tôi và đồng ý gia nhập Hoàng tộc họ Diệp thì tôi có thể tha chết cho cậu!”

Diệp Lâm ngạo mạn nói, vẻ mặt tràn đầy tự tin.

Dương Thanh hơi híp mắt: "Nếu ông muốn chết thì tôi cho phép!”

Lời vừa nói xong thì Dương Thanh không chút do dự, thân hình phóng ra như một viên đạn lao thẳng về phía Diệp Lâm.

Lão ta đã sớm đoán được Dương Thanh sẽ ra tay với mình nên đấm ra một quyền.

"Bùm!"

Một tiếng động lớn vang lên, nắm đấm của hai người chạm vào nhau.

Thình lình, một luồng khí kình đáng sợ quét qua bốn phía.

"Xoảng xoảng xoảng!"

Pha lê trong điện Diệp Hoàng vỡ tan dưới sự chấn động của vụ nổ đáng sợ này.

Những cao thủ Hoàng tộc họ Diệp ở gần nơi Diệp Lâm và Dương Thanh giao chiến đều như bị thương nặng, nhanh chóng lùi về sau mấy bước.

"Thật mạnh!"

Các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tuy bị đẩy lùi nhưng trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trận chiến của cao thủ Siêu Phàm Cảnh đã mạnh đến mức này, chỉ là khí kình bùng phát dưới sự va chạm của họ thôi cũng đủ để đẩy lùi bọn họ.

Mặc dù anh em nhà Tống muốn gia nhập vào cuộc chiến nhưng cũng cảm giác được thực lực của Diệp Lâm đáng sợ như thế nào, lúc này nếu bọn họ đi giúp đỡ Dương Thanh thì trái lại sẽ trở thành gánh nặng.

Khi cú đấm của hai bên chạm vào nhau, cả Dương Thanh và Diệp Lâm không ai lùi lại một bước, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Diệp Lâm vốn cho rằng sau khi bước vào Siêu Phàm Lục Cảnh, dù cho sức chiến đấu của Dương Thanh có mạnh đến đâu thì mình cũng có thể áp chế được. Nhưng mà đòn này khiến cho Diệp Lâm cảm thấy thực lực của anh thật sự khó lường.

Dương Thanh cũng chấn động trong lòng. Anh đã mượn Đạo Đạo Thiên Diễn Kinh để cưỡng ép tăng thêm thực lực mới đánh ra được đòn công kích vừa rồi. Có thể nói đó gần như là cú tấn công mạnh nhất hiện nay của Dương Thanh.

Nhưng dù đó là đòn toàn lực, anh cũng không giành được một chút lợi thế nào.

"Không ngờ cậu lại mạnh như vậy, nhưng không sao, cậu cũng sắp phải chết rồi”.

Bỗng nhiên Diệp Lâm dùng sức vung đấm, một luồng khí kình mạnh mẽ truyền đến từ trên nắm đấm của lão ta. Dương Thanh lui về phía sau mấy bước, Diệp Lâm cũng lùi về phía sau mấy bước.

“Siêu Phàm Lục Cảnh, cũng chỉ là như thế thôi!”, Dương Thanh cười lạnh một tiếng.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK