Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Cách này cũng không khó, đó là tách một khu vực có nồng độ linh khí cao ra khỏi thế tục”.  

 

“Từ đó, những người có thiên phú vô cùng xuất chúng chỉ cần dốc toàn lực tu luyện, cố gắng tăng thực lực lên, còn người có thiên phú bình thường sẽ bị đám người này đẩy ra ngoài, quản lý thế tục ở Chiêu Châu”.  

 

Dương Thanh đã rõ tình hình, anh cũng hiểu ý Đỗ Trọng, ông ta nói ba vị trưởng lão có thực lực yếu nhất, thiên phú bình thường nhất, không phải không có lý.  

 

Dương Thanh suy đoán: “Tức là Chiêu Châu bây giờ không chỉ có mỗi giới Cổ Võ và thế tục, mà còn một thế giới nhỏ khác, hơn nữa thế giới này cực nhỏ? Số người ở đấy cũng vô cùng ít ỏi, thậm chí chỉ có mấy chục người? Hay mấy trăm người? Nhưng thực lực của họ đều rất mạnh, có lẽ người yếu nhất cũng có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đúng không?”  

 

Nói đến đây, nhịp thở của anh trở nên gấp gáp.  

 

Đỗ Trọng khẽ gật đầu, trên mặt tràn ngập vẻ tôn kính, ông ta thấp giọng nói: “Tuy họ ở thế giới nhỏ, nhưng không bị cấm bước vào thế tục như giới Cổ Võ, họ có thể tự do ra vào thế tục, nhưng không được tu luyện ở thế tục, ngoài chuyện đó ra, họ không khác gì người thế tục hết”.  

 

Dương Thanh hỏi: “Thế giới nhỏ này ở đâu?”  

 

Đỗ Trọng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt nóng rực, nói: “Yến Đô!”

 

Không ngờ thế giới nhỏ đó lại ở Yến Đô!  

 

Dương Thanh rất ngạc nhiên, anh cứ tưởng mình đã biết rất rõ về hội trưởng lão và mọi thứ ở Yến Đô, không ngờ những gì mà anh biết cũng không nhiều lắm.  

 

“Thế nên cậu cứ yên tâm, sau khi Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục hoàn toàn hòa làm một, cao thủ hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không quá đáng đâu”.  

 

“Hơn nữa tôi tin không lâu nữa, hội trưởng lão của thế tục sẽ ban hành quy định mới đối với người luyện võ, có lẽ Thủ Hộ Minh và hội trưởng lão đã bắt đầu nói chuyện với nhau rồi”.  

 

Đỗ Trọng nắm rất rõ những chuyện này, cho dù đó chỉ là suy đoán của ông ta, nhưng Dương Thanh biết, tám chín phần mười suy đoán này là thật.  

 

Nếu hội trưởng lão chỉ là thế lực bị đẩy ra ngoài, cho dù thực lực của ba trưởng lão không bằng cao thủ của Thủ Hộ Minh, Thủ Hộ Minh cũng không dám dễ dàng trêu vào hội trưởng lão.  

 

Thế lực đứng sau hội trưởng lão là hậu duệ của những cao thủ mạnh nhất, bao năm qua, họ vẫn luôn tu luyện trong thế giới nhỏ, chắc chắn phải có người đứng đầu, không chừng cao thủ hàng đầu trong thế giới nhỏ này đã có thể sánh ngang với cao thủ đỉnh cao của Thượng Giới giới Cổ Võ.  

 

Nếu đúng thế thật, chẳng phải trong thế giới nhỏ sẽ có cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong ư?  

 

Càng nghĩ, Dương Thanh càng chấn động.  

 

Chẳng phải cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong là sự tồn tại giống như thần linh à?  

 

Dương Thanh hỏi: “Tiền bối Đỗ, ông nghĩ trong thế giới nhỏ phía sau hội trưởng lão có cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong không?”  

 

Đỗ Trọng lắc đầu với vẻ cay đắng: “Đó không phải bí mật mà tôi có thể biết, tôi chỉ biết hội trưởng lão bị đẩy ra để quản lý Chiêu Châu, về phần thế lực đứng sau hội trưởng lão, tôi cũng không rõ lắm”.  

 

“Nhưng tôi đoán, thực lực của những cao thủ đứng đầu thế giới nhỏ chỉ ngang với những cao thủ mạnh ở Trung Giới giới Cổ Võ thôi, chứ vẫn cách cao thủ hàng đầu một khoảng”.  



“Dù sao lúc trước, số lượng cao thủ hàng đầu đến giới Cổ Võ vẫn nhiều hơn, sau bao năm, sẽ có bao nhiêu hậu duệ của họ chứ? Hơn nữa số cao thủ đỉnh cao trong thế giới nhỏ ở Yến Đô vốn rất ít, tương ứng với điều đó, dòng chính của họ cũng sẽ ít hơn”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK