Không ai ngờ Dương Thanh lại từ chối gia nhập Thánh Cung.
Lúc này, quanh người đạo sĩ áo vải tràn ngập sát khí, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt tàn nhẫn: “Nếu vậy, bây giờ tôi sẽ tiễn cậu lên đường!”
Dương Thanh cười lạnh: “Muốn giết tôi á? Cứ tới đây đi!”
Sau khi anh nói xong, khí thế cuồng bạo cũng bùng nổ từ người anh.
Chiến Thần Quyết vận chuyển trong người anh, huyết mạch cuồng hóa được kích hoạt, cộng thêm dao găm linh khí, khí thế của anh lập tức tăng vọt.
Anh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng khí thế lại sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, có xu hướng đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Những cao thủ đang đứng xem xung quanh đều sững sờ, họ đến vì dao găm linh khí trong tay Dương Thanh, đương nhiên cũng đã tìm hiểu về anh.
Họ biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng chưa bao giờ thấy Dương Thanh chiến đấu hết, nên họ cứ nghĩ người ngoài đã thổi phồng thực lực của Dương Thanh.
Nhưng bây giờ, trận chiến còn chưa bắt đầu, họ đã cảm nhận được khí thế đáng sợ của Dương Thanh, trong vô số cao thủ ở đây, có lẽ chỉ mình đạo sĩ áo vải có khả năng đánh bại anh, về phần những người khác, cho dù hợp sức thì cũng không thắng Dương Thanh được.
“Không hổ là thanh niên được cung chủ khen ngợi, đúng là rất mạnh”.
Đạo sĩ áo vải không hề che giấu sự tán thưởng với Dương Thanh, lão ta híp mắt: “Để tôi xem thử cậu mạnh tới mức nào”.
Sau khi dứt lời, đạo sĩ áo vải đã lao đến chỗ Dương Thanh, lão ta không hề chủ quan, chỉ với khí thế mà Dương Thanh phóng ra đã đủ để lão ta dốc toàn lực đối phó rồi.
Thấy đối phương sắp xông tới, Dương Thanh cũng bất chợt hành động, tốc độ không hề thua kém đạo sĩ áo vải, gần như trong nháy mắt, hai người đã xông tới trước mặt nhau.
Đạo sĩ áo vải đánh vào đầu Dương Thanh.
Thấy cảnh tượng này, các cao thủ đang vây xem đều giật mình.
“Kim Cương chưởng!”
Có người hoảng sợ nói.
Đòn tấn công mạnh nhất của đạo sĩ áo vải chính là Kim Cương chưởng, bây giờ trận chiến giữa hai người mới bắt đầu, đạo sĩ áo vải đã dùng chiêu mạnh nhất, chẳng phải là đang định đánh nhanh thắng nhanh ư?
Với chiêu này của đạo sĩ áo vải, có lẽ ngay cả cao thủ mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng phải né đi nhỉ?
Có người kinh ngạc nói: “Chiêu này sẽ phân rõ thắng thua à?”
Đúng lúc đòn tấn công của đạo sĩ áo vải sắp giáng xuống, trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc này, ánh mắt Dương Thanh bỗng trở nên lạnh lẽo, anh giậm mạnh chân, ngay sau đó hơi nhích sang bên cạnh.
“Vù!”
Kim Cương chưởng của đạo sĩ áo vải phát ra tiếng xé gió, lướt qua tóc anh.
“Rầm!”
Ngay sau đó, một tiếng động rất lớn vang lên, trên mặt đất chỗ Dương Thanh vừa đứng xuất hiện một dấu tay lớn, bụi bay mù mịt.
Ôi!
Những người đang đứng xem đều không nhịn được mà xuýt xoa.
Đây chính là chiêu mạnh nhất của đạo sĩ áo vải à?
Chỉ khí thế thôi đã để lại dấu tay trên đất rồi, nếu hồi nãy lão ta đánh trúng đầu Dương Thanh, Dương Thanh còn đường sống chắc?
Dương Thanh nhìn dấu tay trên mặt đất, sắc mặt nghiêm nghị hẳn lên, thực lực của đạo sĩ áo vải đã nằm ngoài dự đoán của anh, cho dù bảo đạo sĩ áo vải là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thì cũng không đủ.
Nếu Kim Cương chưởng của đạo sĩ áo vải đánh trúng người anh thật, anh cũng sẽ bị thương không nhẹ.
Rõ ràng đạo sĩ áo vải cũng không nghĩ sẽ giết được Dương Thanh chỉ với một đòn này, sau khi đánh hụt, người lão ta nhoáng lên, lại tung thêm một đòn Kim Cương chưởng về phía Dương Thanh.