Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mục thành chủ nói với Mục Hoa bên cạnh: “Chuẩn bị xong hết chưa?”  

 

Mục Hoa gật đầu: “Tất cả đã sẵn sàng rồi ạ!”  

 

Mục thành chủ gật đầu: “Được rồi, ông ra ngoài trước đi!”  

 

“Vâng!”  

 

Mục Hoa quay người rời đi.  

 

Trong phòng chỉ còn Mục thành chủ và kiếm khách Ảnh Tử.  

 

Mục thành chủ nhìn về phía kiếm khách Ảnh Tử, nghiêm nghị nói: “Ông chắc chắn muốn đột phá vào lúc này à? Ông phải hiểu với cảnh giới bây giờ của ông, việc đó cũng không ổn, nếu cố đột phá thì có lẽ sẽ gặp nguy hiểm rất lớn”.  

 

Kiếm khách Ảnh Tử bỗng cười sang sảng: “Thành chủ cứ yên tâm, nếu tôi đã dám đột phá lúc này, đương nhiên cũng nắm chắc, hơn nữa tôi đã chần chừ ở Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ quá lâu, đến lúc bước về phía trước một bước rồi”.  

 

Không ai ngờ cảnh giới võ thuật của kiếm khách Ảnh Tử cũng không phải Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ như lời đồn, mà là Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

 

 

Mục thành chủ nhìn kiếm khách Ảnh Tử với vẻ mặt phức tạp, chợt nói: “Ông đã giúp tôi rất nhiều, cũng không nợ tôi cái gì, chỉ cần ông muốn, ông có thể rời đi bất cứ lúc nào”.  

 

“Trong trận chiến giữa Mục phủ và phủ Hoài Thành lần này, ông có thể đứng ngoài quan sát, cho dù Mục phủ không chống đỡ nổi, tôi cũng không trách ông”.  

 

Kiếm khách Ảnh Tử nghiêm túc nói: “Nếu năm đó không cứu tôi, chân ông cũng không bị tàn tật. Từ sau khi ông cứu tôi, bất chấp cả việc chân bị tàn phế, mạng của tôi đã thuộc về ông rồi”.  

 

“Bây giờ Mục phủ đang đứng trước nguy cơ khổng lồ, thậm chí có lẽ là thời khắc sống còn, sao tôi có thể làm ngơ chứ?”  

 

“Với thực lực của ông bây giờ, ông chỉ có thể miễn cưỡng đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong một trận, còn tôi cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh một trận với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nhờ linh kiếm”.  

 

“Bây giờ có thể khẳng định Dược Vương đã là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn thành chủ Hoài Thành có thực lực mạnh hơn, chắc đã bước nửa bước vào cảnh giới kia rồi”.  

 

“Bây giờ tôi phải đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi nhờ vào uy lực của linh kiếm, có lẽ sẽ có hy vọng đánh bại thành chủ Hoài Thành”.  

 

Nghe thấy kiếm khách Ảnh Tử nói thế, trong mắt Mục thành chủ tràn ngập vẻ cảm kích.  

 

Một lúc lâu sau, Mục thành chủ mới nghiêm nghị nói: “Được rồi, nếu ông đã chọn thì tôi cũng không nhiều lời nữa, bắt đầu thôi!”  

 

“Ừm!”  

 

Kiếm khách Ảnh Tử lập tức ngồi xếp bằng, cắm linh kiếm bên cạnh.  

 

Khí thế mạnh mẽ bỗng lan ra từ người kiếm khách Ảnh Tử.  

 

Mục thành chủ đích thân bảo vệ kiếm khách Ảnh Tử, khi thực lực đạt đến cấp bậc như họ, lần nào đột phá cũng hết sức nguy hiểm, chỉ cần bất cẩn là sẽ có khả năng đột phá thất bại, mất hết võ công.  

 

Cho dù không mất võ công, nhẹ nhất cũng sẽ bị thương nặng, phải mất mười ngày nửa tháng để khỏi hẳn.  

 

Thế nên khi ai đó bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, lần nào đột phá, họ cũng phải tìm nơi hết sức an toàn, thậm chí cần mấy cao thủ bảo vệ cho tới khi đột phá xong.  

 

Bởi vì có rất nhiều người sẽ báo thù nhân lúc kẻ thù đang đột phá.   



Mục phủ là phủ thành chủ của Thiện Thành, có Mục thành chủ ở nơi này, kiếm khách Ảnh Tử sẽ rất an toàn, trừ khi đột phá thất bại. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK