"Anh Thanh!"
Thấy Dương Thanh tỉnh lại, Mã Siêu kích động hét lên.
Khoé môi chảy máu của Phùng Tiểu Uyển cũng cong lên: "Cuối cùng những cố gắng của em cũng không uổng phí!"
Mắt Đổng Chiêm Cương cũng đỏ bừng, nhìn Dương Thanh chỉ dùng một ngón tay của mà có thể ngăn chặn toàn bộ sức mạnh của cao thủ bán bộ Thần Cảnh, vì kích động nên người ông ta run rẩy.
"Đại nhân, cuối cùng cậu cũng tỉnh!"
Đổng Chiêm Cương nức nở.
Ông ta đã chuẩn bị tỉnh thần toàn quân sẽ bị diệt, cho dù chết ông ta cũng muốn bảo vệ Dương Thanh nhưng bây giờ ông ta và cao thủ chiến vực Yên Đô đang bị kiềm chế, không thể đi cứu Dương Thanh được.
Không ngờ trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc này, Dương Thanh lại tỉnh dậy.
"Cậu… sao lại thế được?"
Simon ngỡ ngàng nói.
Ông ta là cao thủ bán bộ Thần Cảnh, trong giới sát thủ, đó đã là một trong số những cao thủ cao cấp nhất, đồng thời cũng là một trong số ba cao thủ đứng top của Hồng Trần.
Mặc dù là cao thủ Thần Cảnh nhưng ông ta vẫn cảm nhận được sự mạnh mẽ của đối phương, giờ phút này năng lượng bộc phát trong ngón tay của Dương Thanh làm ông ta có ảo giác mình không thể theo kịp.
"Ầm!"
Bỗng nhiên một sức mạnh kinh người truyền ra từ tay Dương Thanh, chỉ nghe một tiếng vang lớn, Simon thực lực bán bộ Thần Cảnh bay thẳng ra ngoài.
Mọi người kinh hãi phát hiện bàn chân bị ngón tay Dương Thanh chỉ vào đã thủng một lỗ.
"Cộc cộc cộc!"
Dương Thanh đứng lên đi về phía trước, mỗi bước đi, con đường nhựa cứng bị lún xuống.
Giống như mỗi bước chân của anh hàm chứa sức mạnh của vạn vật.
Simon đã kinh hãi vì sức mạnh bộc phát ra từ một ngón tay của Dương Thanh, chân phải bị xuyên thủng đau đớn làm ông ta có cảm giác sống không bằng chết.
Bảy tên sát thủ Vương Cảnh đỉnh phong của Hồng Trần chỉ thấy mỗi bước chân của Dương Thanh như đang giẫm mạnh lên tim họ.
Toàn bộ không gian bị bao phủ bởi hơi thở kinh khủng.
Chỉ có Mã Siêu biết Dương Thanh của bây giờ đang kinh khủng đến mức nào. Bởi vì tức giận nên Dương Thanh mới thế.
"Chạy!"
Mắt thấy Dương Thanh đã đến, trong lòng Simon chỉ có một suy nghĩ đó chính là trốn. Ông ta không hề do dự, xoay người chạy đi.
Chỉ là chân phải của ông ta mới bị ngón tay của Dương Thanh xuyên thủng, lúc chạy chỉ có thể chạy tập tễnh.
"Vèo!"
Giây tiếp theo, Dương Thanh biến mất tại chỗ.
"Ầm!"
Khi mọi người lấy lại tinh thần thì phát hiện Dương Thanh đã xuất hiện sau lưng Simon, anh đấm một cú, cơ thể Simon bay ra ngoài như quả bóng cao su, đập mạnh vào vách đá.
"Phụt!"
Simon phun một ngụm máu, trong đó còn kèm theo một ít nội tạng.
Dù là cao thủ chiến vực Yên Đô hay là sát thủ Hồng Trần thì ai nấy đều sợ ngây người, ngỡ ngàng nhìn Dương Thanh.
Mỗi bước đi của Dương Thanh làm họ cảm giác như anh đang giẫm lên trái tim mình.
Dương Thanh của lúc này quá kinh khủng, giống như Tu La tái thế.
Mọi người chỉ thấy như đang nằm mơ, Simon là cao thủ bán bộ Thần Cảnh, trong thế giới này, ông ta cũng thuộc hàng đỉnh cao.
Nhưng trước mặt Dương Thanh, cao thủ đẳng cấp như vậy lại không hề có sức để đánh trả.
"Tướng quân đại nhân, xin cậu nhẹ tay!"
Khi Dương Thanh định đấm xuống, Simon vội vàng la lên.
Simon đã xác định Dương Thanh chính là Tướng quân biên giới phía Bắc trong truyền thuyết, là con người kinh khủng có thể một mình đấu với phân nửa một quốc gia.
Chỉ có người trong truyền thuyết kia mới có thể hành hạ ông ta như chó.
"Cho tôi một lý do để nhẹ tay!"
Cú đấm của Dương Thanh chưa rơi xuống, lạnh nhạt nói.
Lỡ như anh tỉnh lại muộn hơn chút nữa, chỉ sợ mọi người sẽ phải chết ở đây.
Sát thủ Hồng Trần năm lần bảy lượt khiêu khích đã hoàn toàn khơi dậy sát ý của anh, đừng nói là Simon, anh sẽ huỷ diệt hết toàn bộ Hồng Trần.
Simon vội vàng nói: "Tôi có thể nói cho cậu biết cuối cùng ai là người tìm sát thủ Hồng Trần giết cậu”.
"Ai?"
Dương Thanh lạnh nhạt hỏi.
"Cậu thả tôi ra trước đi tôi mới nói cho cậu biết…"
"Bốp!"
Simon chưa kịp nói xong đã bị chân Dương Thanh đạp lên yết hầu, cuối cùng Simon cũng không thể nói gì nữa, mặt đầy sợ hãi.
"Có thả ông ra hay không là chuyện của tôi, nếu ông dám nói nhảm thêm chữ nào nữa, tôi sẽ khiến ông sống không bằng chết!"
Dương Thanh lạnh lùng nhìn Simon, giọng lạnh lẽo đến cực đỉnh, ánh mắt lạnh nhạt đó giống như đang nhìn một xác chết.
Simon đâu thể chịu nổi khí thế trên người Dương Thanh, người run lẩy bẩy.
Bảy tên cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong còn sống của Hồng Trần, mặt như tro tàn. Simon mạnh nhất trong nhóm họ mà còn bị vậy, bọn họ còn đường sống nào nữa?
"Tôi nói! Tôi nói!"
Simon rống lên, vội vàng nói: "Là một người phụ nữ tên Tôn Chí Kiều, cô ta chi một tỷ mời chúng tôi đến giết cậu”.
"Ngoài ra còn có một người đàn ông tên Vũ Văn Bân, anh ta cũng chi một tỷ mời sát thủ Hồng Trần giết cậu”.
Lúc nghe thấy cái tên Tôn Chí Kiều, Dương Thanh nhíu mày, tất nhiên anh biết rõ người phụ nữ này là ai.
Hơn nữa, anh và người phụ nữ này không có thù oán gì, tất cả đều vì Hạ Hà.
Người phụ nữ này nam nữ gì cũng ăn, thích vẻ đẹp của Hạ Hà nên muốn chiếm lấy, kết quả suýt chút bị Dương Thanh giết. Nhờ có Tôn Húc quỳ xuống xin tha, trả khoản tiền bồi thường kếch xù, thậm chí còn bồi thường Công ty giải trí Ngôi Sao cho Dương Thanh mới bảo vệ được tính mạng của người phụ nữ này.
Không ngờ người phụ nữ này lại vì chuyện này mà căm thù mình, thậm chí còn chi một tỷ mời sát thủ Hồng Trần đến giết mình.
Điều làm anh ngạc nhiên là Vũ Văn Bân vẫn chưa từ bỏ việc muốn giết mình.
Nếu không phải vì ơn nuôi dưỡng của Vũ Văn Cao Dương thì Dương Thanh đã giết Vũ Văn Bân lâu rồi. Bây giờ xem ra, anh muốn cho Vũ Văn Bân một con đường sống nhưng Vũ Văn Bân lại không cần.
"Nhà họ Tôn và gia tộc Vũ Văn, gan chó to thật!"
Đổng Chiêm Cương nghe tên hai người xong, phẫn nộ, mặt đầy sát khí nói: "Dám giết công thần của quốc gia, tội chết!"
"Đại nhân, bây giờ tôi sẽ dẫn người đi tiêu diệt nhà họ Tôn và gia tộc Vũ Văn”.
Dương Thanh khẽ nhíu mày: "Đây là chuyện của riêng tôi, không ai được quyền nhúng ta vào!"
Nghe vậy, Đổng Chiêm Cương mới vội vàng nói: "Dạ!"
Hôm qua Tôn Húc mới dẫn theo những người có địa vị cao trong gia tộc đến quỳ xuống xin tha, điều này giống như đang tát thẳng vào mặt Vương tộc họ Tào, mục đích của Tôn Húc là được Dương Thanh che chở.
Chỉ cần Dương Thanh không chịu che chở nhà họ Tôn thì chắc chắn Vương tộc họ Tào sẽ không dễ dàng buông tha cho nhà họ Tôn.
Còn về gia tộc Vũ Văn, chỉ có một mình Vũ Văn Bân là thích tìm đường chết.
Muốn tiêu diệt gia tộc Vũ Văn, Dương Thanh là người đầu tiên không đồng ý.
"Tướng quân đại nhân, tôi có thể đi được chưa?"
Simon run rẩy nhìn Dương Thanh hỏi.
"Ầm!"
Ông ta vừa dứt lời, Dương Thanh giậm chân, mạng sống của Simon chấm dứt, ông ta đã chết nhưng mắt vẫn mở trừng trừng, đầy sợ hãi.
Bảy tên cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong còn lại chỉ cảm thấy đau xót, đường đường là Simon, sát thủ bán bộ Thần Cảnh và cũng là một trong ba sát thủ đứng top ở Hồng Trần, vậy mà lại chết rồi.
"Giết!"
Bỗng nhiên sát thủ Hồng Trần nổi giận gầm lên, xông về phía Dương Thanh.