Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đoàng đoàng!”  

 

Cùng lúc đó, vô số tia sét cũng xuất hiện ở vết nứt trông như lối vào thế giới khác kia.  

 

Linh khí nồng đậm điên cuồng tràn vào Trung Châu.  

 

“Đó là...”  

 

Diệp Chiến Quốc nhìn chằm chằm vào khe nứt kia, nói bằng giọng run rẩy: “Chẳng lẽ... kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và thế giới mới đã xuất hiện vết nứt à?”  

 

“Sao cơ?”  

 

“Chẳng lẽ kết giới của Trung Giới giới Cổ Võ cũng sắp tan vỡ à?”  

 

“Sau khi kết giới của Hạ Giới giới Cổ Võ tan vỡ, Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục đã trở thành thế giới mới, linh khí ở thế tục cũng nồng đậm hơn mấy lần, nếu Trung Giới giới Cổ Võ và thế giới mới bây giờ hòa làm một, chẳng phải tốc độ tu luyện của cao thủ thế tục lại tăng vọt ư?”  

 

“Ông nằm mơ à! Nếu tứ trưởng lão không ngăn cơn sóng dữ, Hạ Giới giới Cổ Võ đã xưng bá ở thế tục rồi, nếu kết giới của Trung Giới giới Cổ Võ tan vỡ, chỉ một cao thủ đi ra từ đó cũng có cảnh giới Thiên Cảnh Tứ Phẩm, thậm chí có cả Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, một mình tứ trưởng lão đâu thể chống lại cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ chứ?”  

 

...  

 

Trong lúc nhất thời, đám đông bàn tán xôn xao.  

 

Cao thủ thế tục vốn đang rất mong chờ vào việc kết giới tan vỡ đều vô cùng lo lắng.  

 

Dương Thanh đã ngăn được cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, liệu anh có ngăn nổi cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ không?  

 

Rõ ràng là không!  

 

Sức chiến đấu của Dương Thanh bây giờ chỉ sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, còn ở Trung Giới giới Cổ Võ lại có vô số cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm, mình Dương Thanh có thể ngăn cản cả Trung Giới giới Cổ Võ chắc?  

 

Đúng lúc này, cảm giác mệt mỏi mãnh liệt bỗng ập tới, Dương Thanh lảo đảo, vội chống Thiên Tử Kiếm xuống để đứng vững.  

 

“Dương Thanh!”  

 

Thấy dáng vẻ mệt mỏi của Dương Thanh, Hạ Hà vẫn đang quan sát Dương Thanh vội chạy tới.  

 

Hạ Hà đỡ Dương Thanh, lo lắng hỏi: “Anh sao rồi?”  

 

Dương Thanh khẽ lắc đầu, nói với vẻ nghiêm nghị: “Đừng để người khác nhìn thấy dáng vẻ suy yếu của tôi, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”  

 

Anh nói rồi lặng lẽ đẩy Hạ Hà ra, đứng thẳng dậy.  

 

Hạ Hà cũng lập tức bình tĩnh lại, cô ta nhìn dáng vẻ giả vờ thản nhiên của Dương Thanh, hết sức đau lòng.  



Nhưng cô ta cũng biết rất nhiều người đang quan sát Dương Thanh, một khi những kẻ có ý đồ biết giờ Dương Thanh đang rất suy yếu, Dương Thanh sẽ gặp nguy hiểm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK