Thời gian vùn vụt trôi, nháy mắt lại đã qua ba ngày.
Trong ba ngày này, tình hình ở Mục phủ vẫn luôn bình thường.
Kiếm khách Ảnh Tử bế quan tu luyện, Mục thành chủ đích thân trông coi, đồng thời phong tỏa chặt chẽ toàn bộ khu vực quanh chỗ kiếm khách Ảnh Tử bế quan năm trăm mét.
Trong phạm vi này, chỉ có mình Mục thành chủ được quyền ra vào.
Bên kia, Dương Thanh cũng đang nỗ lực tu luyện, hơi thở võ thuật trên người anh cũng đang liên tục mạnh dần lên, đồng thời, phong ấn ở đan điền cũng càng ngày càng nới lỏng, dường như có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào.
Từ ba ngày trước, sau khi Mục thành chủ tới thăm anh, đồng thời nói cho Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam biết chuyện Dương Thanh đã có ý thức, mỗi khi lau người cho anh, hai cô đã cẩn thận hơn rất nhiều.
"Ầm!"
Ngay lúc này, bỗng có một hơi thở võ thuật cực kì mạnh mẽ tràn ra từ căn phòng kiếm khách Ảnh Tử đang tu luyện.
Toàn bộ Mục phủ đều bị một luồng kiếm ý cực mạnh bao trùm, khoảng không phía trên Mục phủ thậm chí còn lóe bóng kiếm sắc bén.
Mục thành chủ đang canh giữ trước cửa lập tức vui mừng lẩm bẩm: "Sắp đột phá rồi sao?"
Hiển nhiên, đây là dấu hiệu cho thấy kiếm khách Ảnh Tử đang chuẩn bị đột phá.
Luồng kiếm ý cực mạnh này khiến chính Mục thành chủ cũng cảm thấy có áp lực, như vậy có thể hình dung, một khi kiếm khách Ảnh Tử đột phá tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, trong tay có thêm thanh linh kiếm này, thực lực sẽ mạnh đến dường nào.
Hiện tượng đặc biệt ở Mục phủ lập tức được truyền đi khắp Thiện Thành, ngay sau đó, tin này cũng nhanh chóng lan tới phủ Hoài Thành.
Tại phủ Hoài Thành.
"Thưa bố, vừa rồi nhận được tin từ bên Mục phủ, kiếm khách Ảnh Tử đã sắp đột phá rồi".
Hoài Kiệt đi vào phòng của thành chủ Hoài Thành, khẩn trương nói: "Bản thân kiếm khách Ảnh Tử đã là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nếu ông ta đột phá, dĩ nhiên thực lực sẽ lên tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, ông ta lại có một thanh linh kiếm, đến khi đó, thực lực ắt hẳn phải ngang ngửa với bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm!"
"Bố, chúng ta không thể kéo dài thêm nữa, hiện tại nên lập tức khai chiến với Mục phủ chứ ạ?"
Thành chủ Hoài Thành chỉ hơi kinh ngạc một chút rồi lại bình tĩnh như thường, lão ta thản nhiên nói: "Kiếm khách Ảnh Tử có thiên phú võ thuật xuất chúng, có thể đột phá tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng không có gì là lạ".
"Lần trước, nếu không phải bị Dược Vương tự phát nổ làm gián đoạn quá trình đột phá, ông ta đã sớm bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi".
Hoài Kiệt vội vàng nói: "Bố, phủ Hoài Thành chúng ta ngày nay cũng chỉ có mình bố có được thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, nếu kiếm khách Ảnh Tử đột phá thành công, ông ta có linh kiếm trong tay, lại thêm Mục thành chủ nữa, vậy là Mục phủ đã có hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, như vậy, chúng ta sẽ không có hi vọng thắng được bọn họ".
Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: "Mục phủ đã đắc tội với người của gia tộc Cổ Võ họ Khương rồi, con tưởng nhà họ Khương sẽ chống mắt nhìn kiếm khách Ảnh Tử đột phá thành công hay sao? Giờ vẫn chưa phải thời điểm để chúng ta ra tay, gia tộc Cổ Võ họ Khương nhất định sẽ tấn công Mục phủ trước, đợi khi cuộc chiến giữa bọn họ kết thúc, đó mới là thời điểm chúng ta thâu tóm Mục phủ".
Nghe thành chủ Hoài Thành nói xong, Hoài Kiệt lập tức hiểu ra, kinh ngạc thốt lên: "Bố, con hiểu rồi, bố đang định chơi chiêu 'Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi', trước hết cứ để nhà họ Khương đánh Mục phủ đã, đợi khi hai bên đều tổn thất nặng nề, chúng ta mới ra tay với Mục phủ?"