Viên đan dược vẫn còn hơi ấm, rõ ràng nó vừa được luyện chế thành công.
Chẳng lẽ viên đan dược này là do Dương Thanh vừa luyện chế à?
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Hoài Lam khi nhìn Dương Thanh cũng thay đổi.
Cô ta quan sát kỹ viên đan dược, càng nhìn thì càng kinh hãi hơn.
Vì cô ta phát hiện ra, cấp bậc của viên đan dược này không hề thấp, thậm chí đã vượt xa nhị phẩm, chẳng lẽ đây là đan dược tam phẩm à?
Sau khi quan sát một lúc lâu, Hoài Lam mới cười khổ, lắc đầu, trả đan dược cho Dương Thanh, nói: “Anh Thanh, tôi chỉ có thể biết viên đan dược này có cấp bậc không thấp, ít nhất cũng là đan dược nhị phẩm cấp trung”.
“Hồi trước, đan dược có cấp bậc cao nhất mà tôi thấy ở phủ Hoài Thành chỉ là đan dược nhất phẩm cấp cao, đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy đan dược cao cấp hơn thế, nên tôi không phân biệt được”.
Nghe thấy Hoài Lam nói thế, những người khác không khỏi xuýt xoa.
Tống Hữu không nhịn được mà hỏi: “Chẳng lẽ viên đan dược ít nhất đã đạt đến nhị phẩm cấp trung này là do cậu Thanh vừa luyện chế à?”
Phùng Tiểu Uyển vẫn đang nín cười, quan sát phản ứng của mọi người.
Lúc này cô ta mới cười nói: “Vâng, viên đan dược này là do anh Thanh vừa luyện chế thành công ạ...”
“Sao cơ?”
“Anh Thanh có thể thành công luyện chế đan dược nhị phẩm cấp trung từ lần luyện đan đầu tiên à?”
“Hay viên đan dược này do Tiểu Uyển luyện chế thế, anh Thanh định giả vờ làm luyện đan sư cấp cao nên diễn thử trước với chúng ta đúng không?”
“Đúng thế rồi, cậu Thanh đang diễn thử với chúng ta thôi! Làm tôi sợ chết khiếp, tôi cứ tưởng cậu Thanh đã luyện chế được đan dược nhị phẩm cấp trung từ lần luyện đan đầu tiên rồi”.
...
Phùng Tiểu Uyển chưa nói hết lời, đám người đã kinh ngạc ồ lên, lập tức thi nhau suy đoán, cuối cùng mọi người đều nhất trí rằng Dương Thanh đang diễn thử lúc giả vờ làm luyện đan sư.
Dương Thanh cạn lời, rõ ràng đây là đan dược mà anh vừa luyện chế thành công, hơn nữa nó là đan dược tam phẩm cấp thấp chứ không phải đan dược nhị phẩm cấp trung, sao mọi người lại không tin anh thế?
Phùng Tiểu Uyển lập tức cuống lên, vội giải thích: “Không phải diễn đâu, viên đan dược này do anh Thanh tự tay luyện chế thật, hơn nữa nó không phải đan dược nhị phẩm cấp trung, mà là...”
“Tiểu Uyển, cô đừng lừa chúng tôi nữa, chúng ta là người nhà cả, cô cứ yên tâm, chúng tôi không nói lung tung đâu, bằng không, hay chúng tôi diễn lại lần nữa nhé?”
Đám người thi nhau nói.
Phùng Tiểu Uyển sắp cuống phát khóc, đây có phải diễn đâu!
Dương Thanh chỉ cười, cũng không để bụng.
Dù sao anh học luyện đan chỉ để dọa người khác, từ đó bảo vệ Phùng Tiểu Uyển thôi.
Giữa lúc trong phòng đang tràn ngập tiếng cười nói, một cô gái đeo mạng che mặt màu đen, mặc đồ đen ở bên ngoài khẽ lẩm bẩm: “Không ngờ bên cạnh Dương Thanh lại có luyện đan sư thật, hơn nữa còn là một cô gái trẻ như thế nhưng đã có thể luyện chế đan dược tam phẩm thành công”.
“Sư phụ đang tìm đan dược tam phẩm, mình phải báo tin này cho sư phụ!”
Đám người trong phòng cũng không nhận ra bên ngoài có người đang nghe lén.