Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mục Hoa ngồi ở ghế phó lái, tuy không tiện quay đầu quan sát nhưng cũng có thể cảm nhận được hơi thở trên người Dương Thanh cực kì bất ổn, song lão ta vẫn không nói gì thêm.  

 

Hai mươi phút sau, xe đi tới trước cổng một trang viên, trên cổng trang viên có treo một bảng hiệu lớn, trên đó chỉ có hai chữ rồng bay phượng múa "Mục Phủ".  

 

Lão Cửu âm thầm khiếp sợ, vì lúc này ông lão mới nhận ra, Mục Hoa này chính là người nhà họ Mục của phủ thành chủ Thiện Thành.  

 

Xe vừa tới cổng đã bị hai vệ sĩ ngăn lại.  

 

Cửa kính bên ghế phó lái chầm chậm hạ xuống, khuôn mặt Mục Hoa xuất hiện trong tầm nhìn của hai vệ sĩ.  

 

"Hoa trưởng lão!"  

 

Thấy Mục Hoa, hai vệ sĩ vội vàng khom người chào hết sức cung kính.  

 

Không còn trở ngại nào khác, xe thuận lợi tiến vào trong.  

 

Dưới chỉ dẫn của Mục Hoa, xe dừng lại trước một căn biệt thự sang trọng.  

 

"Đến rồi!"  

 

Mục Hoa cười nói.  

 

Hoài Lam dừng xe, lão Cửu và Dương Thanh lần lượt xuống xe.  

 

Lúc này, sắc mặt Dương Thanh đã khá hơn trước, nhưng hơi thở trên người vẫn bất ổn như cũ, quá trình phản phệ của linh khí còn chưa kết thúc.  

 

"Các vị, mời vào trong!"  

 

Mục Hoa cười cười, giơ tay mời.  

 

Đoàn người tiến vào biệt thự.  

 

Khi vừa vào trong biệt thự, bọn họ đã gặp một ông già ngồi trên xe lăn.  

 

"Thành chủ, các vị khách quý của ngài đã tới rồi!"  

 

Mục Hoa đi tới trước mặt ông già kia, khom người thưa.  

 

Sau đó, lão ta lại quay sang phía Dương Thanh, mỉm cười giới thiệu: "Vị này là thành chủ Thiện Thành chúng tôi, Mục thành chủ".  

 

Ba người Dương Thanh đều nhìn về phía Mục thành chủ, Mục thành chủ mỉm cười, lên tiếng: "Xin lỗi, tôi đi đứng không tiện, không thể đứng dậy chào đón, có chỗ nào chưa phải phép mong quý khách châm chước".  

 

Dương Thanh mỉm cười: "Mục thành chủ quá lời rồi!"  

 

Anh rất bất ngờ khi được biết Mục thành chủ lại là một ông lão phải ngồi trên xe lăn, đồng thời cũng thật không ngờ khi Mục thành chủ lại khách sáo với bọn anh đến thế.  



Lão Cửu vẫn nghiêm túc đứng sau lưng Dương Thanh, không dám buông lỏng cảnh giác, dù sao nơi này cũng là địa bàn của người khác, và cho đến giờ ông lão vẫn chưa hiểu rõ, người của Mục phủ đưa bọn họ tới đây làm gì. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK