Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Bách Lý Diệp và Khương Chiến thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Cậu Thanh trượng nghĩa!”
Bách Lý Diệp nói.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Giờ các người cút được rồi, đây là lần cuối, nếu lần tới vẫn có người nhòm ngó người bên cạnh tôi thì đừng trách tôi không khách sáo!”
“Còn nữa, cút về nói cho chủ gia tộc các người biết, lời tuyên chiến của Dương Thanh tôi với hai gia tộc cũng không phải nói suông, mà là tuyên chiến thật!”
Nếu đã tuyên chiến, đương nhiên Dương Thanh sẽ không rút lại lời mình nói.
Tuy bây giờ anh còn rất yếu, thậm chí chưa bước vào Thiên Cảnh, nhưng không quan trọng, anh đã thành công cải tạo huyết mạch, bây giờ huyết mạch anh đã mạnh hơn, xương cốt cũng thế.
Không lâu nữa, anh sẽ bước vào Thiên Cảnh, trở thành cao thủ Thiên Cảnh thực thụ.
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, sắc mặt của Bách Lý Diệp và Khương Chiến đều hết sức khó coi, hai người nhìn nhau, sau đó Khương Chiến nhìn về phía Dương Thanh rồi nói: “Cậu Thanh, rất xin lỗi! Tôi tới mời cô Phùng về nhà họ Khương một chuyến theo lệnh, nếu tôi không đưa được cô Phùng về, chủ gia tộc sẽ tức giận! Thế nên hôm nay, tôi phải đưa cô Phùng về nhà họ Khương!”
Bách Lý Diệp cũng nói: “Tôi cũng đến mời cô Phùng về gia tộc Bách Lý theo lệnh, mong cậu Thanh không làm khó chúng tôi, đương nhiên, nếu cậu Thanh không yên tâm thì có thể tới gia tộc Bách Lý cùng cô Phùng, tôi tin chủ gia tộc chúng tôi sẽ rất chào đón cậu”.
“Ầm!”
Khí thế mạnh mẽ lan ra từ người Dương Thanh.
Sức mạnh huyết mạch khủng khiếp khiến Bách Lý Diệp và Khương Chiến cảm thấy như đang cõng một ngọn núi lớn, sắc mặt cả hai đều vô cùng nghiêm nghị.
“Các người không hiểu tôi nói gì à?”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Tôi cho các người một phút, cút khỏi đây, bằng không, cho dù phá hỏng kết giới, tôi cũng phải giết các người!”
Mắt anh đỏ ngầu, ý chí chiến đấu dâng trào.
Bầu trời cuồn cuộn mây đen, như muốn nghiền nát khu vực này.
Lệ Trần cũng phóng khí thế Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ ra, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Khương Chiến và Bách Lý Diệp đều có vẻ nghiêm nghị, họ phải ngăn Dương Thanh phá hỏng kết giới, nhưng cũng phải đưa Phùng Tiểu Uyển đi.
Một phút nhanh chóng trôi qua.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Xem ra các người đã chọn đường chết, nếu vậy thì tôi giúp các người!”
Lúc này anh như ác ma đến từ địa ngục, phóng ra khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Bách Lý Diệp nói lớn: “Dương Thanh, chẳng lẽ cậu định phá hỏng kết giới, bỏ mặc hàng nghìn người bình thường ở thế tục à? Nhưng nếu phá hỏng kết giới, chỉ mình cậu có thể ngăn nhiều cao thủ Thiên Cảnh như thế ư?”
Khương Chiến cũng nói: “Nếu đến lúc đó thật, cậu chính là ác nhân lớn nhất thế tục, người thế tục sẽ trách cậu đã phá hoại cuộc sống yên bình của họ, cậu sẽ bị người thế tục đưa vào sách sử để sỉ nhục!”