Bóng kiếm khổng lồ giáng từ trên trời xuống.
Nhát kiếm này khiến tất cả mọi người sững sờ.
“Cao thủ Thiên Cảnh!”
Có người hô lên kinh hãi.
Hồng Ma trơ mắt nhìn bóng kiếm chém về phía mình, ông ta trợn trừng mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng, giận dữ quát: “Cao Hùng!”
Người tới không phải ai khác, chính là một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông trước kia - Cao Hùng.
Nhưng lúc này quanh người Cao Hùng đang tỏa ra khí thế của cao thủ Thiên Cảnh, ông ta vừa xuất hiện đã áp đảo tất cả mọi người.
“Phụt!”
Bóng kiếm giáng xuống, Hồng Ma hộc máu, bay ra xa, thiên kiếp trên bầu trời Ma Tông cũng dần tan biến.
Hồng Ma bị đánh bay mấy chục mét, rơi xuống đất, ngay cả sức bò dậy cũng không có.
Những người đang có mặt đều hết sức kinh hãi trước cảnh Cao Hùng đánh bay Hồng Ma bằng một nhát kiếm.
“Cao Hùng!”
Mục Thanh và Mạnh Khôn vội xông lên trước, chắn trước Hồng Ma đã bị thương nặng.
Hai người đều nhìn chằm chằm vào Cao Hùng bằng ánh mắt căm thù.
Mục Thanh nghiến răng nghiến lợi: “Cao Hùng, ông biết mình đang làm gì không?”
Cao Hùng khinh miệt nhìn Mục Thanh, cười lạnh: “Một con kiến ở thế tục mà thôi, tôi muốn giết thì giết, có vấn đề gì à?”
Mạnh Khôn giận dữ nói: “Cao Hùng, ông từng là người của Ma Tông mà lại ra tay độc ác với người của Ma Tông như thế, không thấy cắn rứt lương tâm à?”
Người của Ma Tông đều tức giận nhìn chằm chằm vào Cao Hùng.
Cao Hùng từng là một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông, không ai ngờ Cao Hùng lại phản bội Ma Tông, càng không ngờ Cao Hùng sẽ ra tay phá hoại thiên kiếp của Hồng Ma.
Thiên kiếp đã bị phá hủy, võ đạo của Hồng Ma cũng ngừng ở đây, gần như không còn hy vọng bước vào Thiên Cảnh nữa.
Cao Hùng hừ lạnh: “Ông cũng đã nói tôi từng là người Ma Tông, bây giờ tôi không phải người Ma Tông nữa rồi!”
Nói đến đây, nét mặt ông ta bỗng trở nên méo mó, ông ta nói với vẻ mặt dữ tợn: “Tôi từng giết cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bằng thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhờ đó đã thành công dấn thân vào hàng ngũ mười cao thủ hàng đầu Ma Sơn”.
“Sau khi tôi bước vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, dưới Thiên Cảnh, tôi vô địch!”
“Nhưng Lệ Trần vẫn luôn ngó lơ tôi, rõ ràng tôi mới là cao thủ mạnh nhất dưới Thiên Cảnh của Ma Tông, thế mà ông ta lại trao vị trí Ma Tử cho một thanh niên yếu như con kiến”.
“Cho dù ông ta giao chức Ma Tử cho Hồng Ma, tôi cũng không nói gì, tại sao lại trao vị trí đó cho một con kiến mới đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong chứ?”
“Con kiến hôi đó cũng xứng làm Ma Tử Ma Tông à?”
“Giờ Lệ Trần không ở đây, Ma Tông gặp rắc rối, với tư cách là Ma Tử, sao cậu ta không xuất hiện? Tại sao lại trốn đi?”
Cao Hùng vô cùng kích động, nói đến đây, ông ta nhìn quanh rồi giận dữ quát: “Cao Hùng của gia tộc Bách Lý ở Hạ Giới giới Cổ Võ khiêu chiến Mã Siêu - Ma Tử của Ma Tông ở thế tục, có dám ra đánh một trận không?”