Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 845: Có lộc ăn no

Nghe Hạ Hà nói Ngô Thiên Hữu muốn mời mình ăn cơm, còn muốn xin lỗi mình, vẻ mặt Dương Thanh rất kỳ lạ.

Cũng chỉ có cô gái đơn thuần như Hạ Hà mới tin chuyện hoang đường này.

Dương Thanh tuyệt đối không tin Ngô Thiên Hữu thật lòng muốn xin lỗi anh.

"Được, nói cho tôi biết thời gian và địa điểm, tôi sẽ có mặt đúng giờ".

Dương Thanh vẫn đồng ý.

Một là vì Hạ Hà, hai là anh muốn nhìn thử xem rốt cuộc Ngô Thiên Hữu muốn làm gì.

Thấy Dương Thanh đồng ý, Hạ Hà lập tức vui vẻ nói: "Bảy giờ tối nay, tiệm ăn nhà họ Trần, được không?"

"Không thành vấn đề, đợi lát nữa tôi sẽ tới đón cô".

Dương Thanh nói xong liền cúp điện thoại.

Sau đó anh gọi điện cho Lạc Bân hỏi: “Tiến độ bộ phim chiếu mạng “Chiến Thần Bất Bại” thế nào rồi?"

Hạ Hà đảm nhiệm vai nữ phụ trong bộ phim chiếu mạng “Chiến Thần Bất Bại” này.

Buổi sáng, Lạc Bân đã phát hiện Dương Thanh khá thích bộ phim này, nên đã chuẩn bị đầy đủ.

Ông ta vội vàng nói: "Bộ phim này đã quay được hai tháng, nhưng vì công ty giải trí Ngôi Sao cùng lúc còn quay thêm mấy bộ phim lớn khác, nên tuy bộ phim chiếu mạng này đã quay được hai tháng, trên thực tế lại chẳng quay được nhiều nội dung".

"Vì gần đây tạo hình của nữ phụ trong bộ phim này bị lộ ra nên phim mới nổi theo. Vì thế công ty giải trí Ngôi Sao mới đẩy nhanh tiến độ quay".

"Nếu chủ tịch thích tôi sẽ thông báo với công ty giải trí Ngôi Sao bảo bọn họ đẩy nhanh tiến độ hơn nữa".

Sau khi cân nhắc một hồi, Dương Thanh nói: "Nói cách khác nếu tạm thời đổi diễn viên chính nào đó cũng sẽ không ảnh lớn đến bộ phim này, đúng không?"

Lạc Bân nói: "Chỉ cần không đổi nữ phụ Hạ Hà thì sẽ không sao".

"Được, tôi biết rồi."

Sau khi biết được việc cần biết, Dương Thanh liền cúp điện thoại.

Bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc, vẻ mặt Lạc Bân mê man: "Chủ tịch có ý kiến với diễn viên chính nào đó của bộ phim này sao?"

Ông ta bỗng nhớ tới sáng nay Dương Thanh mới bảo ông ta giảm bớt phân nửa tiền cát-xê của nam chính Ngô Thiên Hữu, ngược lại tăng gấp đôi tiền cát-xê cho nữ phụ Hạ Hà.

Ông ta phản ứng rất nhanh: "Chủ tịch là vô cùng bất mãn với Ngô Thiên Hữu, lẽ nào chủ tịch đang ám chỉ mình đổi Ngô Thiên Hữu?"

Lạc Bân nghĩ vậy liền lập tức gọi điện thoại cho người phụ trách công ty giải trí Ngôi Sao: "Chuẩn bị thay đổi Ngô Thiên Hữu bất cứ lúc nào!"

Đây là lý do chính khiến Lạc Bân được Dương Thanh xem trọng.

Ông ta có thể đoán được ý đồ trong mỗi câu nói của Dương Thanh, nên mỗi lần Dương Thanh giao nhiệm vụ cho ông ta, ông ta đều hoàn thành ngay lập tức.

Nhưng Dương Thanh lại không biết chỉ vài lời nói của anh lại khiến cho Lạc Bân âm thầm làm nhiều việc như vậy.

Sau khi tan làm, Dương Thanh ở lại phòng làm việc. Ngồi hơn nửa giờ anh mới lái xe đến khách sạn Mễ Phương.

"Dương Thanh, thật ngại quá, lại làm phiền anh rồi".

Hạ Hà thấy Dương Thanh tới, thật sự áy náy nói.

Nếu không phải nóng lòng muốn thoát khỏi sự quấy rầy của Ngô Thiên Hữu, chắn chắn cô ta sẽ không tìm Dương Thanh giúp đỡ nữa.

Dương Thanh cười lắc đầu nói sang chuyện khác: "Tôi nghe nói bộ phim chiếu mạng cô đang quay nhờ có cô mới bỗng nhiên trở nên nổi tiếng?"

"Nghe nói cô được giới truyền thông nước ngoài đánh giá là mỹ nữ ngàn năm có một?"

Hạ Hà hơi xấu hổ, đỏ mặt nói nhỏ: "Chỉ là những lời đồn đại mà thôi, nào có khoa trương như vậy. Sở dĩ bộ phim này trở nên ăn khách là do kịch bản được viết rất tốt".

Dương Thanh mỉm cười nói: "Khiêm tốn quá sẽ trở thành kiêu ngạo. Nói ra cô là người có công lớn với bộ phim này, tôi nghĩ dù quan hệ của cô và Ngô Thiên Hữu có căng thẳng hơn nữa, công ty cũng sẽ không chèn ép cô đâu".

"Hơn nữa, công ty giải trí Ngôi Sao sau này chỉ sẽ lăng xê cô, nói không chừng bộ phim tiếp theo cô sẽ là nữ chính đấy".

Hạ Hà thở dài thườn thượt: "Tôi cũng không muốn làm đại minh tinh gì đó, tôi tiến vào giới giải trí chẳng qua chỉ là muốn kiếm sống mà thôi".

"Như bây giờ ngược lại ảnh hưởng rất lớn đối với tôi, chỉ ra cửa thôi cũng phải mang khẩu trang, chỉ sợ bị quần chúng vây xem".

Đây là nỗi rầu lớn nhất của tất cả minh tinh, nhất là những minh tinh hơi nổi tiếng kia, bọn họ hoàn toàn không có không gian riêng tư.

"Nếu không thích thì có thể từ bỏ".

Dương Thanh nổ máy xe, vừa lái xe vừa nói: "Chờ cô quay xong bộ phim này, trong tay hẳn là tích lũy được một khoản tiền, cô có thể thử nghiệm cảm giác tự mình làm chủ công ty".

"Làm vậy cô cũng không cần lo lắng mất đi không gian riêng tư".

Dương Thanh không nói thẳng ra anh sẽ giúp đỡ Hạ Hà.

Với địa vị bây giờ của anh, dù Hạ Hà mở công ty gì, chỉ cần anh cho cô ta một dự án nho nhỏ cũng có thể bảo đảm cho Hạ Hà hốt bạc.

Hạ Hà lập tức im lặng, tuy cô ta đơn thuần nhưng không có nghĩa là ngu ngốc.

Nếu cô mở công ty chắc chắn Dương Thanh sẽ ra tay giúp đỡ.

Cô ta luôn thấy bản thân đã thiếu nợ Dương Thanh rất nhiều, nên cô ta không muốn làm phiền anh nữa.

Nhưng Dương Thanh lại cũng thấy mình mắc nợ Hạ Hà. Lúc trước Hạ Hà thà rằng hy sinh sự trong sạch của mình cũng nhất quyết bảo vệ Tiêu Tiêu, phần ân tình này Dương Thanh ghi lòng tác dạ.

Còn về việc Dương Thanh giấu tên giúp đỡ cho mẹ con Hạ Hà, hơn nữa còn giúp tìm được Ngải Lâm, chữa bệnh cho bà ta cũng chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Hai mươi phút sau Dương Thanh dừng xe trước tiệm ăn nhà họ Trần.

Không ngờ anh lại tới đây nữa rồi. Dường như lần nào anh tới đây cũng đều xảy ra một số chuyện.



Dưới sự dẫn đường của Hạ Hà, chẳng mấy chốc hai người đã đi tới một phòng VIP xa hoa.

"Hạ Hà, cô đến rồi à!"

Hai người vừa vào phòng đã thấy đầy người ngồi sẵn bên trong.

Hạ Hà chau mày, vẻ mặt áy này nhìn Dương Thanh.

Ngô Thiên Hữu nói muốn mời Dương Thanh ăn cơm, còn muốn xin lỗi anh nhưng ai ngờ anh ta còn kêu những người khác tới nữa.

Hạ Hà biết người ở đây đều có quan hệ rất tốt với Ngô Thiên Hữu.

"Hạ Hà, đoàn phim của chúng ta tụ họp sao cô lại dẫn người ngoài đến đây?"

Lúc này một cô gái ăn mặc xinh đẹp quyến rũ, bất mãn nói.

"Thì thế, chúng tôi cũng đâu có dẫn ai tới, đã nói chỉ có mỗi đoàn làm phim của chúng ta đến thôi mà".

Lại thêm một cô gái trẻ nữa nói.

"Hạ Hà, bây giờ cô ra vẻ gớm nhỉ? Lại còn mời vệ sĩ cơ đấy. Chị Na và anh Thiên Hữu cũng không có vệ sĩ đâu".

Cô gái ăn mặc xinh đẹp quyến rũ lúc đầu trêu tức nói.

Lập tức những người khác bên trong phòng VIP lũ lượt nhìn Hạ Hà cười nói, trong giọng nói ngập tràn chế giễu.

Mà Ngô Thiên Hữu từ đầu đến cuối vẫn ngồi ở ghế chủ tọa, không nói lời nào, chỉ là trong mắt tràn đầy châm chọc.

"Anh ấy không phải vệ sĩ mà là bạn trai của tôi".

Hạ Hạ hậm hực nhìn Ngô Thiên Hữu hỏi luôn: "Ngô Thiên Hữu, không phải anh nói muốn mời bạn trai tôi ăn cơm, sẵn tiện xin lỗi anh ấy sao?"

"Bây giờ sao lại trở thành buổi tụ họp của đoàn phim rồi?"

Không đợi Ngô Thiên Hữu trả lời, cô gái chua ngoa kia liền mỉa mai: "Hóa ra là bạn trai cô à? Hạ Hà à, ánh mắt của cô sao lại kém thế nhỉ? Dù gì cô cũng là một cô gái xinh đẹp, tại sao có thể tùy ý tìm bạn trai như vậy chứ?"

Một cô gái khác giễu cợt nói: "Hạ Hà, cô đúng là biết nói đùa. Sao Thiên Hữu có thể mời riêng bạn trai của cô ăn cơm chứ? Bạn trai của cô là cái thá gì? Anh ta có tư cách đó sao?"

"Ngô Thiên Hữu anh nói rõ ràng cho tôi!"

Hạ Hà căm tức nhìn Ngô Thiên Hữu ép hỏi.

Ngô Thiên Hữu mỉm cười: "Hạ Hà, anh nghĩ có thể đã em hiểu lầm gì rồi. Đúng là anh nói muốn mời em ăn cơm nhưng chưa từng nói muốn mời bạn trai em ăn cơm, càng không có khả năng xin lỗi anh ta".

Hai người vừa vào phòng đã thấy đầy người ngồi sẵn bên trong.

Hạ Hà chau mày, vẻ mặt áy này nhìn Dương Thanh.

Ngô Thiên Hữu nói muốn mời Dương Thanh ăn cơm, còn muốn xin lỗi anh nhưng ai ngờ anh ta còn kêu những người khác tới nữa.

Hạ Hà biết người ở đây đều có quan hệ rất tốt với Ngô Thiên Hữu.

"Hạ Hà, đoàn phim của chúng ta tụ họp sao cô lại dẫn người ngoài đến đây?"

Lúc này một cô gái ăn mặc xinh đẹp quyến rũ, bất mãn nói.

"Thì thế, chúng tôi cũng đâu có dẫn ai tới, đã nói chỉ có mỗi đoàn làm phim của chúng ta đến thôi mà".

Lại thêm một cô gái trẻ nữa nói.

"Hạ Hà, bây giờ cô ra vẻ gớm nhỉ? Lại còn mời vệ sĩ cơ đấy. Chị Na và anh Thiên Hữu cũng không có vệ sĩ đâu".

Cô gái ăn mặc xinh đẹp quyến rũ lúc đầu trêu tức nói.

Lập tức những người khác bên trong phòng VIP lũ lượt nhìn Hạ Hà cười nói, trong giọng nói ngập tràn chế giễu.

Mà Ngô Thiên Hữu từ đầu đến cuối vẫn ngồi ở ghế chủ tọa, không nói lời nào, chỉ là trong mắt tràn đầy châm chọc.

"Anh ấy không phải vệ sĩ mà là bạn trai của tôi".

Hạ Hạ hậm hực nhìn Ngô Thiên Hữu hỏi luôn: "Ngô Thiên Hữu, không phải anh nói muốn mời bạn trai tôi ăn cơm, sẵn tiện xin lỗi anh ấy sao?"

"Bây giờ sao lại trở thành buổi tụ họp của đoàn phim rồi?"

Không đợi Ngô Thiên Hữu trả lời, cô gái chua ngoa kia liền mỉa mai: "Hóa ra là bạn trai cô à? Hạ Hà à, ánh mắt của cô sao lại kém thế nhỉ? Dù gì cô cũng là một cô gái xinh đẹp, tại sao có thể tùy ý tìm bạn trai như vậy chứ?"

Một cô gái khác giễu cợt nói: "Hạ Hà, cô đúng là biết nói đùa. Sao Thiên Hữu có thể mời riêng bạn trai của cô ăn cơm chứ? Bạn trai của cô là cái thá gì? Anh ta có tư cách đó sao?"

"Ngô Thiên Hữu anh nói rõ ràng cho tôi!"

Hạ Hà căm tức nhìn Ngô Thiên Hữu ép hỏi.

Ngô Thiên Hữu mỉm cười: "Hạ Hà, anh nghĩ có thể đã em hiểu lầm gì rồi. Đúng là anh nói muốn mời em ăn cơm nhưng chưa từng nói muốn mời bạn trai em ăn cơm, càng không có khả năng xin lỗi anh ta".

"Người anh em này, rất xin lỗi tối nay là buổi gặp mặt của đoàn phim chúng tôi. Anh cũng thấy rồi đấy, bạn của tôi không chào đón anh".

"Hơn nữa, đây là tiệm ăn nhà họ Trần, không phải ai cũng có tư cách ăn ở đây đâu. Chỉ mỗi tiền đặt phòng VIP này thôi đã tốn hai trăm nghìn rồi đấy".

"Nếu anh thật sự muốn ăn cơm ở đây thì đợi sau khi chúng tôi ăn uống xong sẽ bảo Hạ Hà gói thức ăn thừa đem về cho anh, xem như nể mặt Hạ Hà cho anh có lộc ăn".

"Ha ha ha ha..."

Nghe được lời này của Ngô Thiên Hữu, mọi người cùng cười ồ lên.

 

----------------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK