Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Dương Thanh hờ hững liếc đối phương, hỏi:” Có dây thừng không?”  

 

Tài xế vội gật đầu, hấp tấp lên xe lấy dây thừng xuống.  

 

“Một triệu!”  

 

Tài xế đưa dây cho Dương Thanh rồi cười nói.  

 

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức nhíu mày, đúng là kẻ tham tiền, một sợi dây thừng trị giá một triệu, sao không đi cướp luôn đi?  

 

Dương Thanh không nhiều lời, nhận lấy dây thừng rồi trói sát thủ lại.  

 

Sát thủ cũng nhận ra tình cảnh bây giờ của mình, ông ta không nói gì, trên mặt tràn ngập vẻ tuyệt vọng.  

 

Xe lại lên đường, Dương Thanh lấy một viên đan dược có thể nhanh chóng khôi phục thể lực trong thời gian ngắn ra uống rồi nhắm mắt, bắt đầu tu luyện.  

 

Sắp tới Võ Tông rồi, trước khi đến Võ Tông, anh phải nghĩ cách khôi phục thực lực, bằng không cứu người kiểu gì chứ.  

 

“Cậu thông minh đấy, cứ thế này, nhiệm vụ ám sát cậu của hiệp hội võ thuật nước Dương sẽ trong trạng thái đang thực hiện, không xuất hiện trên app đâu”.  

 

Tài xế vừa lái xe vừa vui vẻ nói.  

 

“Đúng rồi, cậu đừng quên đưa tôi một triệu tiền dây thừng nhé”.  

 

“Ngoài ra, tôi giúp cậu dẫn theo một người, ông ta cũng phải trả tiền xe, lấy rẻ cho cậu thôi, một triệu là được”.  

 

...  

 

Tài xế nói liên hồi, Dương Thanh cũng không quan tâm, vẫn tu luyện.  

 

Chẳng biết bao lâu sau, rốt cuộc họ cũng sắp tới Võ Tông.  

 

Tài xế bỗng dừng xe, nhìn về phía Dương Thanh vẫn đang tu luyện, nói: “Nếu đi lên nữa thì sẽ tiến vào lãnh địa của Võ Tông, xe bên ngoài không vào được, cậu chỉ có thể tự vào thôi”.

 

Nghe thấy tài xế nói thế, Dương Thanh mới ngừng tu luyện, chậm rãi mở mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ.  

 

Chỉ thấy trước xe là một con đường lớn vô cùng bằng phẳng, hai bên đường là hàng cây, con đường này dài khoảng 200 mét, cuối đường có một cái cổng hùng vĩ.  

 

Trên cổng gắn một biển hiệu viết hai chữ “Võ Tông” lớn thiếp vàng.  

 

Điều khiến Dương Thanh kinh ngạc chính là mới nhìn qua hai chữ kia thôi, anh đã cảm nhận được khí thế vô cùng bá đạo và sắc bén, định trấn áp anh.  

 

Dương Thanh nhìn hai chữ trên cổng, trầm giọng nói: “Đúng là bá đạo thật”.  

 

Tài xế cười nói: “Nghe nói cổng của Võ Tông có chữ do cao thủ Thiên Cảnh để lại, ẩn chứa chân lý võ thuật, cậu đừng khinh thường biển hiệu này, nghe nói biển hiệu này có tác dụng rất lớn với người tu luyện, được Võ Tông coi trọng lắm đấy”.  

 

Đây là lần đầu tiên Dương Thanh nghe về điều này, anh ngờ vực hỏi: “Chân lý võ thuật là gì thế?”  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK