Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mã Siêu càng cảm thấy áy náy, nhìn về phía Dương Thanh trên sân đấu võ bằng đôi mắt đỏ hoe, nghiêm nghị nói: “Được làm anh em với anh ấy là phúc mười đời của tôi!”  

 

Trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, trận chiến giữa Dương Thanh và Nhiếp Thu đã hoàn toàn bùng nổ.  

 

Dương Thanh cầm Huyết Chủy, tựa như một sát thủ nhanh nhẹn, liên tục xông tới chỗ Nhiếp Thu, Nhiếp Thu cũng không coi thường Dương Thanh, dốc hết sức chiến đấu.  

 

Có bài học trước đó, Nhiếp Thu càng cẩn thận hơn, sợ lại bị thương bởi sức mạnh nguyên tố Thủy của Dương Thanh.  

 

Nhưng dù sao Dương Thanh cũng chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, còn Nhiếp Thu đã bước nửa bước vào Thiên Cảnh, chênh lệch giữa hai người quá lớn, Dương Thanh dần rơi vào thế yếu hơn.

 

Lúc này, người Dương Thanh đã đầm đìa máu, tuy thế, anh vẫn không định nhận thua, vẫn dốc toàn lực tấn công.  

 

Huyết mạch cuồng hóa cũng được kích hoạt trên phạm vi lớn, cùng với việc sức chiến đấu của Dương Thanh không ngừng tăng lên, mắt anh cũng trở nên đỏ thẫm, trông vô cùng đáng sợ.  

 

Huyết Chủy trong tay anh như có trí tuệ, liên tục cung cấp sức mạnh của linh khí cho anh.  

 

“Ầm!”  

 

Sau một lần va chạm dữ dội, Dương Thanh lại bị đẩy lùi mấy bước.  

 

Tuy có vẻ tình trạng của Nhiếp Thu tốt hơn Dương Thanh nhiều, nhưng chỉ Nhiếp Thu mới biết, lão ta đã dốc toàn lực trong trận chiến vừa rồi, hơn nữa cũng bị thương không nhẹ, chỉ là bề ngoài trông đỡ hơn Dương Thanh mà thôi.  

 

Nhưng vết thương của lão ta toàn là nội thương, trận chiến này đã khiến lão ta bị tổn hại nặng nề, chắc phải mất ba ngày mới quay lại trạng thái đỉnh cao được.  

 

“Dương Thanh, cậu vẫn muốn tiếp tục chứ?”  

 

Nhiếp Thu lạnh lùng nhìn Dương Thanh: “Chắc cậu cũng hiểu, nếu tiếp tục, cậu vẫn không thể thắng tôi, nhưng nền tảng võ công của cậu và tôi đều sẽ bị tổn hại”.  

 

“Tôi đề nghị xem như chúng ta hòa, ngừng trận đấu này ở đây, được chứ?”  

 

Lão ta có thể cảm nhận được, Dương Thanh nhắm vào tính mạng của lão ta, không hề định nương tay, tuy lão ta cũng dốc toàn lực nhưng vẫn có điều kiêng dè, không thể liều mạng đánh như Dương Thanh được.  

 

Dương Thanh là anh em tốt của Mã Siêu, bây giờ lão ta đã trở thành người bảo vệ của Mã Siêu, chắc chắn không thể giết Dương Thanh.  

 

Lúc này Lệ Trần cũng bước đến, mỉm cười nhìn Dương Thanh: “Tôi thấy đề nghị của Nhiếp Thu rất hay, có đánh nữa thì cũng không thể phân rõ thắng bại, còn tạo thành tổn thương rất lớn với cả hai, kết thúc thế này nhé?”  

 

Mã Siêu nhìn Dương Thanh với vẻ lo lắng, nếu được, anh ta sẵn sàng bị thương thay Dương Thanh.  

 

Khí thế của Dương Thanh vẫn không giảm, còn liên tục mạnh lên, anh kích hoạt huyết mạch cuồng hóa ở mức độ cao hơn nữa.  

 

Khí thế mạnh mẽ hơn nữa liên tục tràn ra từ người anh.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK