Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Ngôn lúc này lại cảm thấy cuộc đời của mình thật đáng thương. Hồi nhỏ, cô chưa từng được ba 

mẹ quan tâm dù chỉ là một chút. Đến lúc đi học, lại luôn bị bạn bè, thầy cô xa lánh, nói cô là đồ sao chổi, 

thậm chí còn đuổi cô ra khỏi lớp học. 

" Đó là bởi vì chị phá hoại hạnh phúc gia đình tôi!" 

Hạ Mộc Tầm đứng dậy, đẩy cô ngã về đằng sau, cánh tay đập vào bình hao ở gần đó, khiến nóa rơi xuống đất mà vỡ tan tành. 

Mộc Ngôn cảm thấy thật là nực cười. Cô từ khi lên năm tuổi đã không nhớ được mà mình tốt cuộc là ai, 

chỉ biết rằng mình có một người em gái cần phải bảo vệ mà thôi. 

"Thế nên tôi đã phải trả gải vì điều đó! Hạ Mộc Tầm, chính cô là người gây ra tai nạn cho Diệp Tử Họa, 

thế nhưng tôi lại là người phải gánh tội thay cho cô! Đúng! Tôi yêu Lục Cẩn Phàm, thế nhưng cô có biết tôi đã chịu những gì không? Khi cô cùng gia đình ăn bữa cơm triệu bạc, mua chiếc váy mới nhất của 

hãng thời trang nổi tiếng thì tôi phải đi tranh giành thức ăn với một loài chó! Tất cả chỉ vì tôi phải nhận tội 

thay cô, phải trả những gì mà tôi nợ Hạ gia các người!" " Chát!" 

Một bàn tay mạnh mẽ giáng lên mặt của cô. Mộc Ngôn sờ bên khóe miệng của mình, liền thấy máu chảy ra. 

Hạ Mộc Tầm sợ hãi, run lẩy bẩy chỉ vào mặt của cô:" Chị... chị không được nói thêm bất kỳ câu nào nữa! 

Nếu không chị sẽ không xong với tôi đâu!" 

Cô ta lúc này đang cố ra oai trước mặt người khác, đơn giản vì Hạ Mộc Tầm đang ở trên đỉnh cao của 

danh vọng. 

Nếu hôm nay không phải do Hạ Mộc Ngôn nhắc lại, chắc chắn cô ta đã quên cái chết của Diệp Tử Họa 

là do mình gây ra. 

Hạ Mộc Tầm nghiện rượu nặng, điều đó Lục Cẩn Phàm không hề biết. Cô ta nghiện đến nỗi, mỗi ngày phải uống tầm hai đến ba chai loại nặng nhất. Nếu để giới truyền thông biết được tin này, chắc chắn sẽ 

sốc lắm. 

Trước đây cô ta từng là một cô gái ăn chơi, thường xuyên chìm vào trong men say của rượu bia. Không để ý đường, thế nên đã đâm vào một người phụ nữ đi cùng chiều, rồi ngay lập tức bỏ trốn. Sợ con gái mình bị bắt vào tù, nên Tống Doanh Doanh đã kêu Mộc Ngôn đi nhận tội thay! Bà ta nói, cô phải trả ơn dưỡng dục chả Hạ gia suốt bao năm đối với cô! 

Mộc Ngôn nhìn tay mình chạm vào mảnh thủy tinh, chảy máu ra sàn. Thế nhưng lùa này cô lại không 

cảm thấy đau, ngược lại là tim, nó đang chảy máu từng dòng. " Hạ Mộc Tầm, có nghĩ nếu như Lục Cẩn Phàm biết chuyện này, thì hắn sẽ đối xử như thế nào với cô!" 

Mộc Ngôn ánh mắt sắc bén, nhìn thẳng vào Hạ Mộc Tầm, khiến cô ta cảm thấy không rét mà run. 

Cô xưa nay luôn bị bọn họ lấy làm niềm vui, nay bỗng dưng trở nên khác thường, khiến Hạ Mộc Tầm 

không khỏi có chút bất ngờ. 

Cô ta đi đến, bóp lấy cổ của cô. Hạ Mộc Tầm không hề nể nang gì cả, càng ngày càng ra sức mạnh hơn:" Tại sao cô lại không chết đi! Nếu cô chết thì tôi sẽ lên làm bà chủ của Lục gia. Hạ Mộc Ngôn, tại 

sao lúc nào khi tôi đã gần đạt được mục đích thì cô lại vào phá rối!". 

Mộc Ngôn cảm thấy sức của mình ngày càng yếu đi, tay chân cũng không thể động đậy được nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK