Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong những tháng đầu xuân, khung cảnh nơi đây thực sự rất tuyệt vời, thế nhưng nó lại 

không thể nào giúp cô vơi đi được nỗi buồn. 

Hoá ra, thân thể của cô lại bẩn thỉu, đáng kinh tởm đến như vậy. Sự giày vò này đối với cô, đúng là sống cũng không bằng chết. 

Tiếng lộc cộc vang lên, Hạ Mộc Tầm một thân lộng lẫy bước vào, trên mặt vẫn luôn nở một nụ cười tươi tắn, dường như đang muốn cười trên nỗi đau của người khác. "Mộc Ngôn, cảm giác hôm nay thế nào? Có sung sướng không?" 

Cô ta không những không khuyên nhủ,mà con xát muối thêm vào vết thương của cô. 

"Rốt cuộc cô còn muốn làm chuyện gì nữa? Đến để cười nhạo tôi sao?"

Hạ Mộc Tâm dường như rất vui vẻ, không muốn so đo tính toán với cô. Thế nhưng cô ta lại cảm thấy vô cùng hài lòng với bộ dạng như thế này của cô: chật vật và đáng thương.

"Đúng vậy Hạ Mộc Ngôn, tôi đến chính là để xem vết thương của chị, chính là muốn xát thêm muối vào đó! Tôi cũng thực sự rất muốn xem rốt cuộc là chị còn muốn dở thêm trò gì nữa!" 

Mộc Ngôn không để ý đến cô ta nữa, ngoảnh mặt nhìn lên trời cao, để ý đến những chú chim đang bay lượn ngoài kia. "Hạ Mộc Tầm, không cần cô nói tôi cũng biết. Tình trạng bây giờ của tôi, chắc chắn sẽ rất thê thảm! Chắc cô hài lòng lắm đúng không?”. 

Đã từng có một thời gian, cô coi những người của Hạ gia là thần hộ mệnh của mình, bất kỳ làm việc gì cũng phải đều suy nghĩ cho họ trước tiên. Với Hạ Mộc Tầm cũng thế, Mộc Ngôn đã cố gắng làm hết trách nhiệm của một người chị, thế nhưng tất cả chỉ đổi lấy lại được sự 

thương xót của người khác. 

Hạ Mộc Tầm đi đến,dùng tay bóp mạnh vào cằm của Mộc Ngôn, ép cô phải nhìn vào đôi 

mắt của cô ta. 

"Mộc Ngôn, chị có biết không? Vốn dĩ chị không phải là con gái ruột của Hạ gia chúng tôi! Vốn dĩ gia đình tôi nhận nuôi cô, chính là vì muốn nuôi một con cho một người giúp việc 

trong nhà!" 

"Mộc Ngôn, chị có biết không? Vốn dĩ chị không phải là con gái ruột của Hạ gia chúng tôi! Vốn dĩ gia đình tôi nhận nuôi cô, chính là vì muốn nuôi một con cho một người giúp việc trong nhà!" 

Hạ Mộc Tầm nghiến răng, cô ta càng ngày càng độc ác, dường như muốn dẫm nát đôi tay của cô ra làm đôi. 

Thế nhưng Mộc Ngôn lại giống như không tin vào những gì mà mình nghe được. Xưa nay cô biết là mình không được yêu thương, thế nhưng lại không tin những gì mà Hạ Mộc Tầm vừa nói 

LI 

" Chị có biết tại sao lúc tôi gây tai nạn, chị lại phải ra thú tội không? Vì đó là những gì mà chị phải trả cho gia đình tôi! Hạ Mộc Ngôn, xưa nay chị ăn cơm nhà tôi, ở nhà tôi, thế nhưng ba mẹ tôi vẫn cố bố thí cho chị một chút tình thương của gia đình vì sợ chị cảm thấy tủi thân!" 

Mộc Ngôn lúc này lại cười không ra nước mắt. Hóa ra trước nay cô chưa từng được coi là thành viên trong gia đình, vẫn luôn luôn đứng ở vị trí cuối cùng. 

Hạ Mộc Ngôn, không ngờ lại có ngày cô lại thảm bại như vậy! Hóa ra trước nay sự ảo tưởng của cô về một gia đình mãi mãi vẫn chỉ là ước mơ!

Cả Thế giới đều đang thay đổi, có mỗi cô 

là vị trí cũ! 

[...]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK