Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chị Mộc Ngôn, chị hãy mau nói thật cho em biết, có phải chỉ là vợ cũ của Lục Cẩn Phàm hay không? Nếu bây giờ, em nhất quyết theo chuyện này tới cùng, thì chị sẽ ủng hộ hắn, hay ủng hộ em?"

 Bạch Lam nhất quyết theo vụ này đến cùng, điều đó Mộc Ngôn hoàn toàn có thể hiểu.

 Ngay cả bản thân cô cũng không thể ngờ được hóa ra Hạ Mộc Tầm và Lục Cẩn Phàm có thể làm ra được loại chuyện như vậy. 

Cô vốn dĩ tưởng rằng, từ khi Hạ Mộc Tâm và cô gặp nguy hiểm ở tòa biệt thự với Diệp Sinh, Mộc Ngôn đã tưởng hai người họ đã thay đổi. Nhưng cuối cùng, ngựa vẫn quay về đường cũ. 

 Mộc Ngôn nhẹ nhàng đặt tay mình lên vai Bạch Lam, có thể cảm nhận được sự run rẩy của cô bé. Bây giờ, người có lẽ khó xử nhất không phải là Mộc Ngôn, mà chính là Bạch Lam. 

"Bạch Lam, chị biết nếu chị theo phe của Lục Cẩn Phàm, thì chắc chắn em sẽ không kiện chuyện này đến cùng. Thế nhưng bây giờ chị cùng với Lụ gia, thực sự đã không còn bất cứ một quan hệ gì nữa. Nếu như em muốn kiện chuyện này đến cùng, thì chị sẽ ủng hộ em!"

 Bạch Lam bỗng nhiên cười, thế nhưng trong đó lại có nước mắt. Mà lúc này, Ninh Thiên và Diệp Tử Sâm đều đang ở bên ngoài nghe lén. 

Khi nghe thấy quyết định của Mộc Ngôn, cả hai người đều thảo dài.

 "Mọi chuyện cứ để theo tự nhiên. Nếu Mộc Ngôn đã nói như vậy, thì chắc chắn đã có quyết định của cô ấy!". 

 

Màn đêm lặng lẽ buông xuống, mà ở một nơi trong Hà thành, đèn vẫn sáng rực trong đêm đen. 

Lục Cẩn Phàm lặng lẽ rút ra một điếu thuốc lá, rồi hắn dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

 Thế nhưng vẫn cầm chiếc bật lửa trong tay để châm hút. 

 

Đã thực sự lâu rồi, hắn vẫn chưa cảm thấy mất ngủ như vậy. Ôn Ninh mặc dù đã nhiều lần kêu hắn phải đi ngủ sớm, nhưng quả thực Lục Cẩn Phàm lại không làm được điều đó. 

"Cẩn Phàm, sao anh còn chưa đi ngủ? Anh có chuyện gì cần giải quyết sao?" 

 

Hạ Mộc Tâm lúc này đi đến, ôm chầm sau lưng của người đàn ông. Chưa bao giờ, cô ta cảm nhận được lo lắng như lúc này. 

 

Cô ta đợi Lục Cẩn Phàm bảy năm, dùng cả thanh xuân của người phụ nữ để chờ hắn. 

Và cuối cùng, sau bao nhiêu nỗ lực, thì cuối cùng Lục Cẩn Phàm cũng đã cảm động. 

Thế nhưng bây giờ quả thực người đàn ông lại không có bất cứ cảm xúc gì cả.

 Hắn nhẹ nhàng gỡ tay của Hạ Mộc Tầm ra, sau đó đi về chỗ bàn làm việc:

"Anh còn có rất nhiều công việc, em vẫn nên là đi ngủ trước đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK