"Cẩn Phàm, thực ra người mà anh tìm kiếm năm đó không phải là em! Suốt thời gian qua, em cũng đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng vẫn nên nói cho anh biết sự thật! Chuyện năm xưa, em nhớ rất rõ, em không phải là Hoa nhi của anh, càng không phải là người vợ mà anh đã định ra từ bé!"
Diệp Tử Họa vừa dứt lời, ngay lập tức mọi người đều im lặng. Có khi chỉ cần tiếng côn trùng bay qua thì mọi người cũng có thể nghe thấy được.
Lục Cẩn Phàm bỗng chốc buông tay người phụ nữ mình đang nắm, dường như hắn cũng không tin được những gì mà mình đang nói.
Hắn nắm chặt lấy vai của người phụ nữ trước mặt, gằn giọng nói:"Rốt cuộc là em đang nói gì vậy hả? Em có biết những gì mình đang nói có ya nghĩa như thế nào không?"
Tất cả mọi người đều không tin đây là sự thật.
Quả nhiên là vì chuyện này, Ninh Thiên bỗng chốc có cảm giác khó thở. Đây chính là chuyện mà hắn đã giữ kín lâu lắm rồi, vậy mà bây giờ lại bị phát hiện như thế này sao?
"Cẩn Phàm, đây là hoàn toàn sự thật! Em bị người khác ép buộc nên mới vậy thôi!".
Lúc này Ôn Ninh cũng cảm thấy khó hiểu. Năm xưa chính hắn là người tìm thấy Diệp Tử Họa cho Lục Cẩn Phàm, vậy mà bây giờ cô ta lại nói mình không phải!
"Vậy thì là ai?"
"Là Mộc Ngôn!"
Diệp Tử Họa không hề kiêng dè, nói thẳng tên của Mộc Ngôn khiến cho mọi người giật mình, Ninh Thiên vốn tưởng rằng cô sẽ im lặng, thế nhưng khi nghe thấy tên Mộc Ngôn thì anh bỗng nhiên thảo dài.
Không khí im lặng đến cực điểm, tất cả mọi người đều im lặng và đều muốn xem phản ứng của Lục Cẩn Phàm và Hạ Mộc Ngôn.
Thế nhưng hai người lúc này lại giống như bị điểm huyệt, hoàn toàn không nói được lời nào cả.
"Là em có lỗi với anh! Cẩn Phàm, nhưng em thực sự không phải là người anh tìm kiếm. Em chỉ là một kẻ thế thân mà thôi!".
Diệp Tử Họa đi đến, định chạm vào tay của Mộc Ngôn nhưng ngay lập tức bị cô đẩy ra. Bây giờ cô hoàn toàn không biết mình phải làm gì.
Mọi chuyện đến quá nhanh, cũng quá bất ngờ.
Mộc Ngôn còn chưa chuẩn bị tinh thần để chấp nhận được sự thật này.
"Các người tránh xa tôi ra! Đây chắc chắn không phải là sự thật!"
Những chiếc máy ảnh nhanh chóng lóe lên, hình ảnh vô cùng chật vật của cô đã được cập nhập vô cùng đầy đủ trên Mạng xã hội.
"Năm xưa em vì khó khăn nên mới lừa anh! Thế nhưng Cần Phàm, thực sự Mộc Ngôn mới là người anh tìm kiếm! Anh có thể nhìn vào vết bớt trên tay phải của cô ấy!"
Lục Cẩn Phàm đi đến, hắn bây giờ thực sự rất mong Mộc Ngôn không phải là cô bé năm xưa. Thế nhưng sự thật lại không như là mơ.