Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Nhanh lên, bệnh nhân đang có dấu hiệu bài xích quả tim trong cơ thể của chính mình! Mau tìm một 

quả tim thích hợp đến đây. Chỉ có ba mươi phút để làm thôi!"

 Tiếng nói này cô có thể nghe thấy rất rõ ràng, vì nó ở ngay cạnh bên tai của Mộc Ngôn. 

Cô lúc này tự dưng có chút mong đợi cái chết. Những chuyện gì xảy ra lúc này, cô đều nhớ hết. 

Thái độ lạnh lùng của Lục Cẩn Phàm khi để cô nằm lạnh lẽo giữa đường, ánh mắt kinh tởm của những 

tên biến thái kia khi nhìn thấy cô. 

Trước mặt cô chỉ toàn màu trắng, còn ở phía trước chính là ánh sáng mà cô đang muốn đi tới. 

" Đây có khi chính là địa ngục đi!" 

Mộc Ngôn mỉm cười, lê từng bước chân đi đến. Xung quanh cô cũng không còn âm thanh vội vàng 

của người bác sĩ kia nữa, cũng không còn tiếng bước chân đông đảo của những y tá quanh đó. 

"Mộc Ngôn, đừng!" Đằng sau cô lúc này, phát ra tiếng nói vội vàng. Cô ngoảnh lại, cứ ngỡ là Lục Cẩn Phàm nhưng không ngờ đó lại là Diệp Tử Sâm. 

Anh đã trở về để gặp cô. Dường như với cô gái này, anh cảm thấy cực kỳ quen thuộc. 

Diệp Tử Sâm bâng giờ chỉ muốn chạy qua đó, anh muốn xem lâu rồi chưa gặp, cô gái ngày xưa liệu có thay đổi gì nhiều không. 

Mộc Ngôn mỉm cười nhìn người bạn cũ mà lâu rồi mình chưa gặp, cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc. 

Hạnh phúc vì cuối cùng cũng có người đến tiễn cô một đoạn. Nhưng xen vào đó lại là có chút tủi thân. Có lẽ khi Lục Cẩn Phàm biết cô sắp đi đến một nơi rất xa, có lẽ sẽ rất hạnh phúc. 

" Mộc Ngôn, em cứ đi đi! Nhưng rồi em sẽ nhận ra, cho dù em có đi xa bao nhiêu, tôi cũng lôi em trở 

về được!" 

Ôn Ninh nhanh chóng đi vào phòng phẫu thuật, trên người đã thay ra chiếc áo blue trắng của bác sĩ. 

Hắn vốn dĩ đã hình dung tất cả vết thương mà Mộc Ngôn phải chịu đựng, nhưng khi tận mắt chứng kiến hắn lại không dám nhìn. 

" Ca phẫu thuật này nếu tiến hành thì có thể thành công bao nhiêu phần trăm!" 

"Ôn tổng, tôi vô cùng khó hiểu tại sao cô gái này lại bài xích quả tim của chính mình! Hiện nay chúng 

tối đa liên lạc với các bệnh viện khác, thế nhưng vẫn chưa nhận được phản hồi của họ!"

 Ôn Ninh suy nghĩ có chút tập trung, hầu như ca phẫu thuật tim này có chút khó khăn. Dường như phải 

là bác sĩ chuyên nghề thì mới có thể thực hiện chắc chắn được. 

Hắn tuy cũng đã học về y học, thế nhưng lại không nghiên cứu kĩ về mảng này, nên có chút khó khăn.

 " Hiện nay trong nước có bao nhiêu bác sĩ đủ can đảm để thực hiện ca phẫu thuật này?".

 "Thực ra thì Diệp tổng có thể, nhưng đã gần một năm cậu ấy bặt vô âm tín, chúng tôi đã cố gắng liên lạc nhưng vẫn chưa được!" 

" Chết tiệt!" 

Ôn Ninh chửi thầm trong lòng, bây giờ thời gian gấp gáp, vậy mà Diệp Tử Sâm lúc này lại đúng lúc không có tin tức. 

" Mau tiến hành cuộc phẫu thuật! Tôi sẽ thử lần này xem sao!". Hắn nói, rồi quay sang nhìn Mộc Ngôn 

vẫn đang hôn mê bất tỉnh, trong lòng chợt dâng lên chút thương xót. Cô đã từng rất xinh đẹp, tuy không thể nói là nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng được coi là phượng hoàng trong bầy gà. 

"Hạ tiểu thư, tôi không biết rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng cô phải sống, để trả hết nợ cho Cẩn Phàm!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK