Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Cẩn Phàm cho ông quản gia và nữ giúp việc kia lui xuống trước, chỉ còn lại hắn và Hạ Mộc Tầm ở trên nhà:

" Nếu cô đã quên, vậy thì tôi sẽ nói cho cô biết! Lần trước cô đã xây dựng một màn kịch vô cùng tuyệt vời, vô cùng hoàn hảo! Diễn viên hạng A vì Tổng Giám đốc tập đoàn Lục thị mà hy sinh bản thân mình! Thật nực cười! Đó chỉ là cái cớ để cô phá bỏ cái thai trong bụng mình mà thôi! Ở sau lưng tôi, cô rốt cuộc đã ngủ với bao nhiêu thằng đàn 

ông khác rồi hả?" 

 

Hạ Mộc Tâm lúc này bỗng nhiên không thể nào tin được.

 Cô ra vốn dĩ tưởng rằng hắn sẽ 

không bao giờ biết được chuyện này, thế nhưng tẩy cả mọi thứ hắn đều biết hết. 

Bao gồm cả 

chuyện Hạ Mộc Tầm thông đồng với cả Diệp Sinh. 

Cô ta bây giờ bỗng nhiên tỉnh táo hơn bao giờ hết. 

Nhìn thấy gương mặt giận dữ của người đàn ông, Hạ Mộc Tầm bỗng nhiên cảm thấy mình đã vô tình mắc bẫy của Lục Cẩn Phàm mất rồi.

 Từ xưa đến nay, Lục Cẩn Phàm là người có tính chiếm hữu rất lớn, bất cứ ai phản bội hắn, chỉ duy nhất có một kết cục.

 

Đó là phải chết! Hạ Mộc Tầm bỗng nhiên lắc lắc đầu, sau đó đến bên người đàn ông, ôm chầm lấy chân 

của hắn:

"Cẩn Phàm, anh phải tin em! Em thực sự chưa từng phản bội em! Từ trước đến nay, 

người đàn ông mà em yêu nhất vẫn luôn là anh! Cẩn Phàm, xin anh, hãy tin em đi mà!" 

Thế nhưng Lục Cẩn Phàm lại không hề quan tâm. Hắn vô tình bước qua người phụ nữ, bỏ mặc Hạ Mộc Tầm vẫn còn đang nằm trên mặt sàn, khắp người đầy máu do chạm vào mảnh sứ mà do cô ta làm vỡ. 

"Nhốt cô ta vào phòng! Không có lệnh của tôi thì không được mở cửa!" 

 

Trác Lâm gật đầu, sau đó sai hai người lôi Hạ Mộc Tầm vào phòng, không hề nhẹ nhàng mà chạm vào những vết thương đang chảy máu. 

 

"Nếu các người còn chạm vào người của tôi, tôi chắc chắn sẽ khiến cho các người sống không bằng chết!" 

 

Cô ta không hề hối lỗi, liên tục đe dọa hai người vệ sĩ kia, khiến cho bọn họ khó chịu, vứt 

mạnh Hạ Mộc Tầm dưới sàn nhà lạnh lẽo. 

 

"Lục Cẩn Phàm, anh không mau thả tôi ra! Nếu không tôi sẽ giết chết anh! Lục Cẩn Phàm, 

anh chính là đồ súc sinh!" 

 

Thế nhưng tiếng ghép ấy cuối cùng cũng phải chìm vào hư không. 

Tất cả mọi người, không 

một ai để ý đến Hạ Mộc Tầm. 

 

Lúc Lục Cẩn Phàm đang ở công ty, vì lần trước đi đến Bắc thành bởi Hạ Mộc Tầm, mà bây giờ tài liệu cần phải xử lý thậm chí đã chất lên thành một đống. 

Ôn Ninh mệt mỏi đi vào, khuôn mặt của hắn trông đã hốc hác đi vài phần:

" Cẩn Phàm, tôi vì thay cậu xử lý công việc mà ngày đêm mất ngủ! Cậu nhất định phải bồi thường cho tôi!" 

Thế nhưng Lục Cẩn Phàm lại không hề quan tâm, hắn vẫn nghịch chiếc bút trong tay của mình. 

"Cậu đã lật ván bài cuối cùng rồi sao?" 

Trước khi hắn rời khỏi Lục gia, đã nghe thấy tiếng của Lục Cẩn Phàm và Hạ Mộc Tầm cãi nhau. Thì Ôn Ninh đã lập tức nghĩ đến chuyện Lục Cẩn Phàm lật bộ mặt thật của người phụ 

nữ kia. 

 

Quả thật, để có thể chấp nhận được chuyện vợ mình đi ngủ cùng người đàn ông khác là rất 

khó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK