Hắn là người duy nhất có thể an ủi cô, có thể cùng cô tâm sự trong cuộc đời.
Thế nhưng cô không thể làm liên lụy đến cuộc đời của Ninh Thiên, sau này hắn sẽ có cuộc đời, của người phụ nữ mà hắn yêu thương.
Tuy bây giờ hai người vẫn đang cùng nhau trải qua, nhưng cuộc sống sau này, quả thực không thể biết trước được điều gì.
Vì Ninh An quen người bán vé của sân bay, nên những người bọn họ được đi ngày trong sáng ngày hôm sau.
Bạch Lam vẫn chưa thể chịu được cú sốc này, khiến cho Mộc Ngôn không khỏi lo lắng, nên đã nhờ Diệp Tử Sâm đi cùng bọn họ đến Hà thành.
Thế nhưng lý do thực sự, là cô muốn dùng anh để tránh đụng phải Lục Cẩn Phàm.
"Anh Diệp, cảm ơn anh đã đi cùng chúng tôi trong chuyến bay lần này!"
Diệp Tử Sâm lúc này cảm thấy có chút mất mát. Anh nhanh chóng lấy lại tinh thần của mình, cười bói:
"Ninh Thiên dù sao cũng là bạn của tôi. Với lại tôi cũng đã coi Bạch Lam là người nhà, gia đình của cô ấy gặp chuyện, tôi dĩ nhiên là không thể khoanh tay đứng nhìn!"
Ngược có lẽ bận rộn nhất có lẽ chính là Tề Xuyên, mặc dù ngồi trên máy bay, thế nhưng nhóc vẫn bấm máy tính thoăn thoắt, khiến cho Mộc Ngôn không khỏi trầm trồ.
"Có phải lại là chị ảnh hưởng đến em rồi không?"
Mộc Ngôn nhìn những ngón tay thon dài của người thanh niên nhấn trên máy tính, trong lòng ngay lập tức có một chút ngưỡng mộ.
Tề Xuyên quả thực rất giỏi, nhờ có cậu nên hôm trước Bạch Lam mới có thể thoát khỏi chuyện đáng xấu hổ kia.
"Chị chính là chủ quán của em, Bạch Lam lại là đồng nghiệp của em, Bình thường cô ấy đối xử với mọi người rất tốt, gia đình cô ấy gặp chuyện nên em dĩ nhiên cũng không thể làm ngơ được!"
Mà lúc này, trên TV chỗ Mộc Ngôn ngồi, vẫn còn đang chiếu chi tiết về đoạn sự cố của Bạch Vũ.
Hiện nay vụ án này được rất nhiều người quan tâm, vì trong này liên quan trực tiếp đến hẳn phu nhân của tập đoàn Lục thị.
Ngược lại hoàn toàn với vẻ lo lắng của cô, thì Bạch Lam hoàn toàn không có bất kì phản ứng thái quả nào cả.
Nhiều lúc Mộc Ngôn cũng bảo nếu cô muốn khóc thì cứ khóc đi, thể nhưng cô bé lại chỉ lặng lữ lắc đầu.
"Ninh Thiên, chuyện của Bạch Lam thế nào rồi?!".
Mộc Ngôn quay xuống hỏi người đàn ông nãy giờ vẫn đang im lặng nhất trong khoang máy bay.
Thì ngay lập tức thấy người đàn ông mặt mày bỗng có chút nhăn lại, dường như đang gặp chuyện gì đó.
Khi hắn quay lên, thì ngay lập tức đụng trúng mắt Mộc Ngôn, bốn con mắt trực tiếp nhìn thẳng vào nhau.
"Mộc Ngôn, hình như Lục Cẩn Phàm đã cho tiền những người gần đó, tất cả bọn họ đều làm chứng rằng vì Bạch Vũ uống rượu say nên mới ngã từ trên lan can xuống. Nếu chúng ta không đi nhanh một chút, thì có thể cảnh sát sẽ kết luận rằng đây là một sự cố ngoài ý muốn!"