Diệp Tử Sâm nắm lấy vai đang run rẩy của Mộc Ngôn, anh ôm cô vào lòng, truyền cho cô hơi ấm của mình:
" Em không phải lo lắng, chắc chắn hắn sẽ không sao đâu!"
Đây là lần anh nói dối Mộc Ngôn, anh không nghĩ cả đời này mình sẽ nói dối đứa em gái duy nhất này của mình.
Thế nhưng anh cũng rất sợ, sợ cô sẽ vì lo lắng cho Lục Cẩn Phàm mà sinh ra bệnh tật.
Lục Cẩn Phàm, coi như đây là chuyện cuối cùng mà tôi làm cho anh.
Anh nhất định phải sống tốt để bù đắp cho Mộc Ngôn.
Tám tiếng trong phòng phẫu thuật, nó giống nhau trải qua một cuộc đời người vậy.
Liên tục bác sĩ ra ra vào vào, khiến cho những người ở ngoài lo lắng không thôi.
"Các người còn không mau vào hết cho tôi, ai mà không hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ xé xác của hắn ra thành trăm mảnh!"
Trác Lâm hét lên trong tuyệt vọng, hắn bỗng nhiên gục xuống đất, nước mắt cũng chảy ra ngoài.
Tiếng thét của hắn vang vọng cả một tầng bệnh, khiến cho nhiều người tò mò nhìn ra ngoài.
Xin lỗi thiếu gia, là tôi không bảo vệ được cho cậu!
Hắn tát mình một cái thật mạnh, khiến cho Ôn Ninh đứng đấy cũng phải hoảng sợ.
Trác Lâm không hề nương tay, lập tức một bàn tay năm ngón in trọn trên mặt của hắn.
"Trác Lâm, cậu làn chuyện gì vậy? Chẳng lẽ cậu phát điên rồi sao?"
"Đúng vậy, tôi phát điên thật rồi! Thiếu gia có mệnh hệ gì xảy ra, chắc chắn tôi cũng sẽ đi theo cậu ấy!"
Ôn Ninh ngay lập tức đứng dậy, đấm mạnh vào mặt của Trác Lâm, ngay lập tức khiến khóe miệng của hắn chảy máu.
Đóa Đóa nhìn thấy cảnh này, bỗng nhiên khóc nấc lên, làm cho Mộc Ngôn không khỏi thấy đau lòng. Cô ôm cô bé vào lòng, thì thầm hát ru.
"Trác Lâm, cậu nghe cho rõ những lời tôi nói đây! Tôi không cho phép cậu nói những lời xui xẻo như vậy! Cần Phàm chắc chắn có thể sống, cho dù cậu ấy có gặp nguy hiểm thì tôi sẽ lôi cậu ấy trở lại!"
Tầng bệnh trở nên yên tĩnh hơn một chút.
Thế nhưng không hiểu tại sao Mộc Ngôn lại có chút lo lắng cho Lục Cẩn Phàm.
Cô sợ lời nói của Trác Lâm bỗng nhiên trở thành sự thật.
Cô sợ Lục Cẩn Phàm sẽ gặp phải chuyện không may.
Diệp Tử Sâm nhìn em gái của mình, cô ngày càng ngày càng ốm yếu đi, thậm chí vì chăm sóc cho Lục Cẩn Phàm mà ngay cả sức khỏe cô cũng không màng đến.
Mộc Ngôn vừa mới tỉnh dậy đã lo lắng cho Lục Cẩn Phàm đầu tiên, thế nhưng bây giờ bên cạnh cô còn có một Đóa Đóa xinh đẹp hiểu chuyện nữa, điều đó khiến cho Diệp Tử Sâm cũng an tâm thêm phần nào.
"Tử Sâm, em về nhà trước! Nếu có tin tức thì anh gọi cho em nhé!"
Có lẽ vì quá mệt mà Đóa Đóa đã nằm ra ghế mà ngủ mất rồi
. Quả thực cô bé rất ngoan, thế nhưng lại vô cùng hiểu chuyện khiến người khác cũng phải đau lòng.