"Cẩn Phàm, lâu rồi không gặp. Không biết anh còn nhớ em không? Em là Tử Họa, cô gái
năm đó cứu anh vì gặp nguy hiểm! Cẩn Phàm, em đợi anh hơn mười năm rồi, vậy anh có
từng đợi em chưa?"
"Cẩn Phàm, lâu rồi không gặp. Không biết anh còn nhớ em không? Em là Tử Họa, cô gái năm đó cứu anh vì gặp nguy hiểm! Cẩn Phàm, em đợi anh hơn mười năm rồi, vậy anh có từng đợi em chưa?"
Dù có chuẩn bị tốt như thế nào đi chăng nữa, thế nhưng khi nhìn thấy cô gái trước mặt, Lục Cẩn Phàm vẫn đơ người.
Người phụ nữ này, quả thực rất giống Tử Họa năm xưa mà hắn từng nhớ nhung. Cô vẫn xinh đẹp, dịu dàng như ngày đầu hắn còn mới gặp.
"Ông quản gia, có ai đến vậy?"
Lúc này Hạ Mộc Tâm từ trên lầu đi xuống. Vốn dĩ cô ta định suy nghĩ lại mọi thứ, thể nhưng lại nghe thấy tiếng lắp của ông quản gia, cùng với tiếng nói của Lục Cẩn Phàm, nên cô ta liền đi xuống.
Bất ngờ, không thể nào tin được!
Hạ Mộc Tâm lúc này nhìn thẳng vào người phụ nữ có khuôn mặt giống với mình y như được đúc ra cùng một khuôn.
Chỉ khác ở cô gái kia có sự thanh thuần mà Hạ Mộc Tâm lại không có.
"Cẩn Phàm, đây là ai vậy? Chẳng lẽ đây là vợ của anh ư? Cẩn Phàm, anh đã quên lời hứa năm xưa của chúng ta rồi sao? Em cứ nghĩ, anh sẽ chỉ yêu một mình em, thế nhưng bây giờ khi em tỉnh lại, anh lại tay trong tay với một người phụ nữ khác!"
Diệp Tử Họa mệt mỏi chống tay lên tường.
Cô bỗng nhiên gục xuống, sau đó khóc bưng mặt mà khóc:
"Năm xưa vào hôn lễ của chúng ta, em gặp tai nạn ngoài ý muốn! Vốn dĩ trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc ấy, em đã chết rồi! Thế nhưng lại được một người đi
đường cứu! Cẩn Phàm anh biết không, hơn mười năm em hôn mê, là khoảng thời gian em cảm thấy lo sợ nhất! Em phải sống trong cuộc sống của người thực vật, nói đó rất tối, hoàn toàn không có một chút ánh sáng nào cả! Mười năm, chẳng lẽ anh đã quên tình cảm của chúng ta rồi hay sao?"
Lục Cẩn Phàm bỗng đơ người. Khi nhìn thấy Diệp Tử Họa một thân mệt mỏi thì lòng hắn bỗng đau nhói, không nói hai lời liền trực tiếp bế cô lên lầu.
"Cẩn Phàm, anh không thể đưa cô ta lên phòng được! Chúng ta còn chưa biết người phụ nữ này có phải là Tử Họa bắn xưa hay không, hay là do người khác giả mạo! Cẩn Phàm, anh nhất định không thể để bị lừa như vậy được!"
Thế nhưng Lục Cẩn Phàm lại không hề quan tâm.