Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần một tiếng nữa mới bắt đầu, thế nhưng Mộc Ngôn đã đến sớm hơn. 

Cô không khỏi cảm thấy bất an, liên tục an ủi Bạch Lam, nhưng cũng gián tiếp an ủi chính mình.

 Lần này bọn họ mang tiếng là kiện Hạ Mộc Tầm, nhưng nếu thắng thì sẽ là một cái vả trực tiếp vào mặt của Lục Cẩn Phàm và Lục thị. 

"Chị Mộc Ngôn, chị nghĩ hôm nay chúng ta có thể thắng được không?" 

 

Mộc Ngôn nắm lấy tay của Bạch Lam, truyền cho cô bé sự tự tin của mình, thế nhưng bây giờ trong lòng cô cũng vô cùng bất an. 

Ninh Thiện liên tục đi đi lại lại, khiến cho Diệp Tử Sâm cũng cảm thấy chóng cả mặt. Tất cả mọi người, ai cũng cảm thấy lo lắng cho ngày hôm nay. 

Thế nhưng ông bà Bạch lại có chút lo lắng, dường như không muốn phiên tòa này diễn ra chút nào.

 "Mộc Ngôn à, bác biết nếu nói chuyện này là không phải! Thế nhưng cháu có thể thu lại đơn kiện được không? Bác sợ sau bày Bạch Lam sẽ bị ảnh hưởng, không có công ty nào nhận nó vào làm nữa!"

 Bà Bạch chống gậy đi đến, giống như một cái vả đang và thẳng vào mặt của bọn họ. Ninh Thiên đã cố gắng kiếm được luật sư chịu bào chữa cho bọn họ, vậy mà bây giờ bà Bạch chẳng lẽ lại muốn từ bỏ hay sao?

 "Bác Bạch, cháu biết bác đang lo lắng! Thế nhưng bác không cần phải sợ già cả, cháu tin rằng, hôm nay nhất định chúng ta sẽ chiến thắng được cái ác!" 

 

Mặc dù lo lắng, thế nhưng bà Bạch vẫn có chút lo lắng. Bà liên tục đứng ngồi không yên, nhìn ông Bạch nãy giờ vẫn trầm ngâm không nói. 

 

Hai người họ đã gần đất xa trời, chắc chắn sẽ không sợ những nguy hiểm, sóng gió. 

Thế nhưng Bạch Lam vẫn còn nhỏ, chỉ sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tương lai sau này của con bé. 

 

Bốn người đàn ông ngồi trên ghế, sắc mặt đã ngưng tụ lại với nhau. Không ai bắt chuyện trước, cũng không nói với nhau câu nào. 

"Bạch Lam, tí nữa cô nhớ đưa nhân chứng của sự việc đến! Nó sẽ rất quan trọng cho vụ án của chị cô đấy!" 

Bạch Lam ngơ ngác gật đầu, sau đó lại nhìn chằm chằm vào phía trước.

 [Chị! Chị nhất định phải phù hộ cho em! Em muốn những người kia phải bị trả giá thích 

đáng! Bạch Vũ, em không thể sống thiếu chị được!]

 Bạch Lam thầm cầu nguyện cho mọi chuyện hôm nay sẽ diễn ra tốt đẹp. Mà lúc này, thẩm phán cũng đã lên tòa.

 Khi nhìn thấy ông bà Bạch mặc dù tóc đã bạc gần hết, thế nhưng vẫn đang cố gắng cầu nguyện thì chỉ thở dài, sau đó nói chuyện với mấy người bên cạnh. 

"Bây giờ phía bị cáo vẫn chưa đến sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK