Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Ngôn lúc này lại vô cùng khó chịu về hành động của người đàn ông kia. Vốn dĩ hôm nay cô chỉ đi 

theo Hạ Mộc Tầm, vậy mà lại bị lôi vào chuyện này. 

Người đàn ông kia liên tục gây khó dễ cho cô, Mộc Ngôn đã nhiều lần muốn cầu cứu Hạ Mộc Tầm, thể 

nhưng cô ta vẫn liên tục ngó lơ. Điều đó khiến cho Mộc Ngôn vô cùng tức giận. " Em gái, em rất đẹp! Thế nhưng như thế này là không biết nghe lời rồi!". 

Mấy thanh niên ở gần đó đã không còn đứng hóng chuyện nữa, có người ngay lập tức chen vào. Điều  này càng khiến cho những người xung quanh hùa theo, cuối cùng vẫn không có ai quan tâm đến Mộc Ngôn đang rất đáng thương cả. Đến khi nhịp thấy ánh mắt của cô đẫm lệ, thậm chí là bị một số người đùa giỡn, coi như là trò chơi để 

vui đùa thì Hạ Mộc Tầm mới bước tới, trong lòng có chút không vui. Cô ta đi đến, tức giận hỏi:" Có  chuyện gì mà ồn ào vậy?" Ngay lập tức đám đông bắt, bọn họ thừa biết quyền lực của người phụ nữ này. Nhân viên phục vụ đi đến, kể tường thuật cho cô ta nghe. Khóe môi Hạ Mộc Tầm khẽ nhếch lên, liền 

đứng dậy chuẩn bị đi:" Chỉ là chút chuyện nhỏ nhoi này thôi sao? Dù sao chị gái tôi cũng đã ly hôn rồi, 

vậy thì để cho bọn họ đùa vui 1 chút đi!" Đối với người ngoài, thì Lục Cẩn Phàm đã ly hôn với Mộc Ngôn, vì như vậy thì hắn mới có quyền lấy Hạ Mộc Tầm. 

Những người đàn ông kia vui vẻ vỗ tay, có người còn huýt sáo dài, liên tục vỗ tay tán dương cô ta. 

Nhưng khi nhìn thấy ly rượu vẫn còn nguyên, khóe môi cô ta khẽ nhếch lên, lại đi đến, đưa ly rượu cho người chị gái của mình:" Chị à, tại sao chị vẫn chưa uống vậy! Tối giờ chị vẫn chưa ăn gì, nên uống 1 chút để lót dạ thôi!"

Cô ta bóp lấy cằm Mộc Ngôn, ép có uống xuống ly rượu cây là kia. Khi đã tận mắt chứng kiến chị gái mình đã uống, Hạ Mộc Tầm mới đi lên sân khấu, điên cuồng nhảy  trên đó. 

Trong đám đông, Ninh Thiên nhìn cảnh này, thừa biết chuyện gì đã xảy ra. Hạ Mộc Ngôn có thể coi là 

quả mức ngu ngốc, những người bình thường khi nhìn thấy đã ngay lập tức biết ly rượu kia có vấn đề. 

Vậy mà cô vẫn có thể thản nhiên uống nó. 

" Cho cô ta nếm thử 1 chút đi!" 

Hắn cười nhẹ, lắc lắc ly rượu vang trong tay. Từ từ cảm nhận vị đậm đà mà nó mang lại. 

Ninh An dĩ nhiên hiểu ý của hắn, từng bước đi đến ly rượu của Hạ Mộc Tầm nằm ngay ở bàn đầu. Giả vời 

muốn lấy 1 ly nhưng lại gián tiếp bỏ 1 thứ màu trắng vào đó. Làm xong nhiệm vụ, hắn lẻn vào dòng người để đi đến chỗ khác. 

Đến khi nhìn thấy Hạ Mộc Tầm bình tĩnh uống lý rượu mà không hề hay biết chuyện gì, Ninh Thiên mới 

rời khỏi chỗ này, trong lòng không hiểu vì sao có chỗ cảm thấy bứt rứt. 

Hắn rất muốn rời khỏi đây, thế nhưng khi nhìn thấy Mộc Ngôn, lòng hắn lại có chút không nhịn được. 

Đây là lần thứ 2 hắn gặp được cô, nhưng vẫn không kìm nén được mà nhìn trộm cô thêm lần nữa. Lần đầu tiên gặp cô, có lẽ là tại đám cưới của Lục Cẩn Phàm và Mộc Ngôn. Hình ảnh cô gái nhỏ bé mặc 

chiếc váy cưới màu trắng, cầm bó hoa từng bước đi về phía người chồng mình. 

Người ta thường nói, trong ngày hôn lễ, cả cô dâu và chú rể đều phải cười thì sau này mới có hạnh phúc. Thế nhưng trong đám cưới đó, lại không hề có tiếng cười. 

Khi cùng với Lục Cẩn Phàm bước về phía lễ đài, cô đã cố kìm nén nước mắt của mình, thế nhưng vẫn không được. Lục Cẩn Phàm không hề để ý đến vợ của mình, kéo cô đi rất nhanh về phía trước. Làm cô ngã trên bậc, 

máu me chảy khắp trán, rơi vào bộ váy cưới màu trắng. 

Khách khứa bỗng nhiên ồn ào, đây chính là điều không may, cuộc hôn nhân sau này của cô chắc chắn 

sẽ không hạnh phúc. Vì đây là điềm báo sau này trong gia đình sẽ luôn xảy ra mâu thuẫn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK