Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu đêm nay em ngoan ngoãn một chút, thì tôi có thể xem xét tới việc thả Hạ Mộc Tâm ra bên ngoài! Mộc Ngôn, không phải đấy là mục đích em đến tìm tôi hay sao?"

 Chiếc thìa trong tay cô bỗng nhiên rơi xuống đất.

 Lục Cẩn Phàm chẳng lẽ đã biết mục đích chính cô đến tìm hắn là gì rồi hay sao?

 Khác với dự đoán của cô, Lục Cẩn Phàm lại vô cùng bình tĩnh, nhẹ nhàng đưa miếng cad bỏ vào bát của cô:"

 Trước kia là do tôi sai, bây giờ tôi sẽ từ từ tìm hiểu em! Mộc Ngôn, tôi mong rằng em sẽ không từ chối!" 

"Lục Cẩn Phàm, tôi bị dị ứng với cá! Điều này chẳng lẽ anh không biết hay sao?" 

 

Trong giọng nói của Mộc Ngôn có chút khinh bỉ. Trước kia đều là cô chạy theo hắn, luôn làm những việc mà người đàn ông kia muốn.

 Quả thực đã rất lâu rồi, cô mới được sống làm chính mình như vậy.

 

"Tôi xin lỗi!" 

 

Lục Cẩn Phàm nhanh chóng đổ bỏ bát cá, định lấy cho Mộc Ngôn ít hải sản, thế nhưng cô đã rời đi. 

Để lại hắn với khung cảnh rất nên thơ, rất đẹp. 

 

"Tế Xuyên, chẳng lẽ chúng ta lại để chị Mộc Ngôn ở đây một mình hay sao? Tôi thấy mọi chuyện dường như không được tốt lắm!" 

 

Bạch Lam lặng lẽ thu dọn hành lý trong khách sạn. 

Bây giờ Mộc Ngôn cũng đã không còn ở đây nữa, nên bọn họ phải rời đi sớm hơn.

 Chỉ một chút nữa thôi, Trác Lâm sẽ đưa bọn họ ra sân bay quốc tế.

 "Chuyện này chỉ có anh Tử Sâm là giải quyết được! Thế nhưng chị Mộc Ngôn quả thực đã quyết định thì rất ít người lay chuyển được chị ấy!" 

 

Tề Xuyên nhìn khung cảnh của Hà thành lần cuối. Rõ ràng khi bọn họ đến đây đều rất vui vẻ, thế nhưng bây giờ lại có sự buồn bã chưa từng thấy. 

 

Bạch Lam vẫn thân nhất với Mộc Ngôn, cô quả thực rất muốn nhìn cô ấy một lần cuối. 

Thế nhưng lại không được nữa rồi. 

"Bạch Lam, đến giờ rồi! Chúng ta đi thôi!" 

Tiếng chuông cửa cũng vang lên, Trác Lâm dẫn theo vài người đi theo bọn họ, hộ tống Bạch Lam và Tề Xuyên về Bắc thành an toàn. 

"Đây là thẻ ngân hàng mà Lục tổng kêu tôi đưa cho hai người! Nhà hàng của phu nhân ở Bắc thành tạm thời hai người sẽ được quản lý!". 

 

Bạch Lam chậm rãi cầm lấy, trong lòng vẫn còn khóc thút thít.

 "Chị Mộc Ngôn ở đây sẽ không gặp nguy hiểm gì chứ?" 

 

Trác Lâm gật đầu, nhìn hai người bọn họ dường như vẫn còn quyến luyến không muốn rời 

đi. 

"Chỉ cần cô ấy còn ở Hà thành, thì chắc chắn sẽ không có ai dám đụng đến một sợi tóc của thiếu phu nhân!" 

Nghe được câu này, Tề Xuyên mới có chút an tâm hơn hẳn, liền kéo Bạch Lam lên máy bay. 

 

Tạm biệt Hà thành, tạm biệt những người bạn của bọn họ. 

Tạm biệt anh Ninh Thiên, tạm biệt chị Mộc Ngôn và anh Tử Sâm, em sẽ trở về Hà thành! 

 

Mong sau này sẽ gặp lại mọi người! 

 

Vốn dĩ đang rất hạnh phúc, thế nhưng cuối cùng vẫn phải chia xa!

 [...]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK