Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng lộc cộc của cửa sắt vang lên, đánh thức Mộc Ngôn trở lại với Thế giới ngoài kia. Cô 

cố gắng nhìn rõ, thận trọng xem ai là người bước vào. Một bàn tay nhẹ nhàng ngẩng mặt của cô lên, khiến cho Mộc Ngôn cảm thấy lạnh cả 

người. Đôi tay này rất đẹp, rất trắng và rất thơm. Những thứ này dường như trái ngược với nơi ẩm ướt, bẩn thỉu này. "

Hạ Mộc Ngôn, chị đây là đang sợ sao?" 

Giọng nói quen thuộc vang lên, cho dù có chết hay tan thành mây khói thì cô cũng không quên được giọng quen thuộc này. 

Hạ Mộc Tầm lúc này mới mỉm cười, cố gắng nắm lấy bàn tay đang cố né tránh cô ta." Hạ Mộc Ngôn, không phải trước kia chị đe dọa tôi lắm sao? Sao bây giờ lại hèn hạ như vậy? Mới chỉ có một chút như vậy, chị đã sợ hãi rồi!" 

Mộc Ngôn bây giờ cảm thấy rất khó hiểu, rõ ràng là cô nhớ mình và Hạ Mộc Tầm đều bị bắt cóc, tại sao bây giờ cô ta lại là người đứng sau mọi chuyện ? 

Hạ Mộc Tâm dường như rất thích thú với vẻ mặt sợ hãi của cô. Cô ta nhẹ nhàng ngồi lên chiếc ghế gần đó, còn đằng sau là Diệp Sinh đang vô cùng ngoan ngoãn nghe mệnh lệnh.

" Đúng vậy! Tôi chính là người đứng sau tất cả mọi chuyện! Thế nên trong những đoạn video mà Diệp Sinh gửi cho Cẩn Phàm, người bị hành hạ vẫn luôn là chị!"

" Hạ Mộc Tầm, cô đã có được những thứ mình muốn rồi, rốt cuộc cô còn muốn làm chuyện gì nữa?"

" Đúng vậy, tôi đã có tất cả! Quyền lực, địa vị, tiền bạc, tình yêu tôi đều có đủ! Thế nhưng Hạ Mộc Ngôn, chị lại luôn là người ngáng chân cản đường của tôi! Chị lúc nào cũng tỏ ra yếu đuối trước mặt Cẩn Phàm, khiến cho anh ấy vẫn luôn thầm nhớ chị! Tuy tôi đã có được thể xác của anh ấy, thế nhưng lại không có được trái tim!" 

Hạ Mộc Tầm hét lên, cô ta đồng thời cũng ném bỏ chiếc đồng hồ trên tay của Mộc Ngôn. Nắm chặt lấy vai của cô, Hạ Mộc Tâm liên tục tức giận :"

Tất cả là tại chị! Hạ Mộc Ngôn, sao chị không chết đi! Chắc chắn, tôi sẽ khiến chị sống không bằng chết!" 

Tiếng thét của cô ta vang vọng lên căn phòng u tối chật hẹp. Mộc Ngôn lúc này thẫn thờ ngồi trên mặt đất, nhè nhẹ nhìn về phía trước.

Thế nhưng xung quanh, tất cả đều là một màu u tối đáng sợ. 

Đã gần một tháng không có tin tức gì nữa, Ninh Thiên liên tục gọi điện hỏi thăm tiến độ của cảnh sát đến đâu rồi, thế nhưng chỉ nhận được câu:

" Chúng tôi đang cố gắng hết sức!" 

Hắn đã vô số lần tưởng tượng ra, mỗi khi nhìn thấy Mộc Ngôn thì hắn sẽ làm gì, sẽ nói gì 

thế nhưng điều đó vẫn chưa trở thành sự thật. 

Hôm nay, Diệp Sinh vẫn gửi đến một đoạn video, cũng giống như những đoạn khác, Ninh Thiên lại không dám xem đến đoạn cuối cùng.

Lần nào cũng vậy, Mộc Ngôn cũng bị người khác tra tấn dã man, khiến hắn không khỏi xót xa. 

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Diệp Tử Sâm ở đầu dây bên kia có chút vội vàng. Anh 

thở hổn hển, cố gắng điều tiết giọng nói của bản thân mình:"Tôi cuối cùng đã biết được Mộc Ngôn ở đâu rồi!" 

IL 

"Tôi cuối cùng đã biết được Mộc Ngôn ở đâu rồi!" Ninh Thiên khi nghe thấy câu này, ngay lập tức vực dậy lại tinh thần, hắn ngồi thẳng, cố gắng nghe lời của Diệp Tử Sâm. "Theo như người của tôi điều tra được, chỗ cô ấy đang bị giam giữ cách chúng ta Ba trăm cây số theo hướng đông nam. Nơi đây có một ngọn núi cao, nếu cậu không tới kịp thời, cẩn thật sẽ không gặp được cô ấy đâu! Diệp Sinh là một tên gian xảo, chắc chắn hắn đã điều tra địa bàn trước rồi, cậu nhớ phải cẩn thật!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK