Mộc Ngôn chạm nhẹ vào vai của người đàn ông, thế nhưng hắn lại không hề biết điều, vẫn lăn ra đất mà cười.
Bạch Lam vốn dĩ đang rất buồn, nhìn thấy mình bị người khác trêu chọc đem ra làm trò cười liêng khóc to hơn.
"Nói đi, ai bắt nạt cô?! Để tôi đi xử lý hắn!".
Ninh Thiên mặc dù thích trêu cho cô bé kia phát khóc, thế nhưng hắn cũng biết vừa phải, nên không trêu nữa.
"Chị Mộc Ngôn, anh ấy nói rằng anh ấy yêu em, không quan tâm đến hoàn cảnh gia đình! Thế nhưng sau khi biết em phải đi làm kiếm tiền nuôi các em dưới quê đi học, liền chia tay với em. Hơn nữa còn mắng em là đồ dối trá, không xứng đáng có được hạnh phúc!".
Bạch Lam không kìm nén được nước mắt, liền ôm lấy Mộc Ngôn mà khóc. Cô chưa bao giờ thấy con bé này khóc nhiều đến như vậy.
"Anh ý cũng chỉ nói rằng, lúc đầu theo đuổi em là do yêu cầu của hoa khôi. Chị Mộc Ngôn, họ nói rằng em chỉ là trò tiêu khiển của bọn họ!"
Ninh Thiên mặc dù là người hay cười nhạo Bạch Lam nhất, thế nhưng khi nghe cô nói vậy, hắn cũng không khỏi tức giận mà nghiến răng:"Súc sinh! Bạch Lam, cô nói cho tôi biết, cái tên ý ở đâu, nếu tôi mà biết, chắc chắn tôi sẽ băm hắn thành trăm mảnh!"
Tề Xuyên đứng bên cạnh chỉ nhếch mép cười, sau đó lại tiếp tục lau bàn của mình:
"Anh Ninh, không cần anh đi tìm, người ta cũng đã tìm đến cửa rồi"
Ninh Thiên còn đang không hiểu chuyện gì, đã thấy một thiếu niên xăm trổ đầy mình đi đến, đằng sau còn có vài người đàn em khác.
Phụ nữ cũng có mà đàn ông cũng có. Cậu thiếu niên thoạt nhìn hơn Bạch Lam tầm vài tuổi, nhìn cách ăn mặc thì chắc là con nhà
đại gia, thế nhưng tính cách cũng chẳng ra gì.
"Bạch Lam, không phải đang chơi vui vẻ sao? Tại sao cô lại chạy về đây vậy? Chẳng lẽ là về
khóc lóc nối với mẹ hay sao?"
Vừa dứt lời, ngay lập tức đám người đằng sau liền cười, liên tục chế nhạo Bạch Lam :"Này
cô gái, sao không biết tự lượng sức mình như vậy, cái thân hình nhìn như rẻ rách thế kia mà
tưởng được thiếu gia chúng tôi để ý hay sao?"
Bạch Lam vốn dĩ đang buồn, nghe những lời nói như vậy thì càng cảm thấy nhục nhã hơn.
"Này mấy đứa, tưởng mình có điều kiện thì có thể bắt nạt được người khác hay sao? Các em tuy giàu hơn bạn ấy về vật chất, nhưng so về nhân phẩm, thì các em mới chính là rẻ rách!"