Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn cúi đầu về phía trước, dùng tay bóp mạnh vào cằm của cô:" Hạ Mộc Ngôn, cô muốn thoát khỏi tôi sao, vậy thì cô hãy nằm mơ đi! Cô đã quên rồi sao, chính cô là người đã đẩy tôi đến vực thẳm, vậy thì dù tôi có chết tôi cũng phải kéo cô đi cùng! Tôi sẽ cho cô cảm nhận được rằng, cuộc đời này của cô mãi mãi chỉ là 1 con chó bị người ta sỉ nhục, 1 nô lệ mãi mãi bị người đời khinh bỉ! Cả cuộc đời này tôi sẽ khiến cô không ngóc đầu lên nổi. Đừng nói đến thân phận bà chủ tục gia, đến ngay cả chức giúp việc chắc chắn cô còn không bằng!" Mộc Ngôn nghe hắn nói, nước mắt không hiểu tại sao vẫn không kìm được mà xuống. Cô biết rằng nếu 

nói ra những lời như vậy, thì người tổn thương duy nhất mãi mãi vẫn sẽ là Hạ Mộc Ngôn. " Hạ Mộc Ngôn, không phải xưa nay cô vẫn luôn tự hào về mình có 1 người em giỏi giang xinh đẹp sao? Vậy thì bây giờ nếu như tôi hủy hoại cuộc đời cô ta thì sao nhỉ? Ví dụ như là cho cưỡng hiếp tập thể ngay trong đám cưới chẳng hạn!" 

Hắn nói rất nhỏ, thế nhưng dường như lại là đâm vào tim cô. Nó đang chảy máu, khiến cho Mộc Ngôn 

không khỏi kinh tởm mà đẩy hắn ra. 

Vốn dĩ cô tưởng hắn đã thay đổi, nhưng hắn vẫn vậy, vẫn là 1 con quỷ dữ đội lốt của người. Mộc Ngôn 

khập khiễng bước ra cửa, muốn mở ra nhưng đã bị chốt ở bên ngoài. 

Lúc nãy Ôn Ninh vì sợ Hạ Mộc Ngôn sẽ chạy trốn, nên đã tranh thủ lúc Trác Lâm không để ý mà chốt 

khóa lại. Không ngờ bây giờ nó lại là nguồn sinh tử của Hạ Mộc Ngôn. " Lục Cẩn Phàm, chỉ cần anh làm tổn thương 1 chút đến Mộc Tầm thôi, hôm nay tôi sẽ liều cái mạng 

này với anh!" 

" Lục Cẩn Phàm, chỉ cần anh làm tổn thương 1 chút đến Mộc Tầm thôi, hôm nay tôi sẽ liều cải mạng 

này với anh!" 

Mộc Ngôn đứng thẳng dậy, nhặt từ dưới đất lên 1 mảnh thủy tinh bị có lúc nãy. Cô nắm chặt lấy nó, 

mảnh thủy tinh cửa vào lòng bàn tay, máu theo đó cũng chảy ra ngoài, rơi từng chút 1 xuống nền nhà 

lạnh lẽo. 

Hạ Mộc Tầm dù trước nay tuy là vẫn bắt nạt, khinh bỉ nhưng cô vẫn không thể nào ghét bỏ được. Vì đó 

là người em gái mà cô vẫn luôn yêu quý và tự hào nhất. Dù lúc nhỏ cô ta chưa từng coi cô là chị, nhưng dù sao máu mủ vẫn không thể vứt bỏ được. 

"Đây là cô đang uy hiếp tôi sao? Hạ Mộc Ngôn, chắc có từ lâu đã biết, tối trước nay vẫn ghét nhất là bị người khác đe dọa!" Lục Cẩn Phàm nắm chặt tay vào với nhau, từng chút 1 đi đến chỗ cô đang đứng. Khuôn mặt hắn có chút lạnh lẽo, dường như đang muốn nổ tung đến nơi. " Có vẻ như tinh thần của cô rất tốt! Được! Vậy thì tôi sẽ giúp cho cô cảm thấy vui vẻ hơn!" 

Hắn từ trong túi áo lấy ra chiếc chìa khóa, rồi xoay người đi ra ngoài. 

"Trác Lâm, liên hệ với bác sĩ Trịnh, có thể thực hiện cuộc phẫu thuật được rồi! Nên nhớ, không cần tiêm thuốc gây mê. Cử khiến cho cô ta cảm nhận nỗi đau thẩm đến tận xương tủy đi!" Trác Lâm đứng sẵn ở ngoài cửa, nghe thấy lệnh của thiếu gia liền nghiêm chỉnh đi ra ngoài. Mộc Ngôn lúc này nghe thấy những gì mà hắn nói, hoàn toàn chắc chắn không phải là điều tốt lành gì. 

Phẫu thuật gì cơ? Cô không hề bị bệnh sao lại phải làm phẫu thuật? 

Tiếng còi trong đầu cô vang lên, chắc chắn hẳn sẽ tìm mọi cách để hành hạ cô sống không bằng chết. Lục Cẩn Phàm hắn chính là 1 con quỷ, không phải là 1 con người. " Lục Cẩn Phàm, anh rốt cuộc là muốn làm gì? Anh lại muốn làm trò điên rồ gì nữa. Lục Cẩn Phàm, anh mà không thả tôi ra, tôi sẽ hận anh, mãi mãi không bao giờ tha thứ cho anh nữa!" " Hạ Mộc Ngôn, tốt nhất là cô vẫn nên lo lắng cho sức khỏe của chính mình đi! Lát nữa tôi sẽ không biết 

mình sẽ làm trò điên rồ gì nữa đâu! Hạ Mộc Ngôn, tôi đã nói rồi, trước kia chỉ là bước khởi đầu mà thôi, 

bây giờ mới chính là trò chơi chính của chúng ta!" 

Hắn không để ý đến người phụ nữ sau lưng mình đã như thế nào, trực tiếp ngoảnh mặt quay đi làm  ngơ. 

Mộc Ngôn nhìn theo bóng lưng người đàn ông khuất sau cánh cửa, cho dù cố tỏ ra mạnh mẽ cũng không thể nhịn được mà khóc. 

"Lục Cẩn Phàm, cả cuộc đời tôi xưa nay chưa từng hận ai điều gì, điều khiến tôi cảm thấy hối hận nhất 

chính là yêu 1 tên khốn nạn như anh!" 

Ánh mặt trời le lói trong mùa đông của thành phố đang dần dần biến mất, tất cả mọi thứ cũng đang chìm vào bóng tối. Dòng người trên đường cũng vội vã để quay trở về nhà của mình. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK