Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khuôn mặt cô ta trắng bệch, không có một chút huyết sắc nào cả. Chiếc váy màu xanh nhạt rất nhanh đã bị nhuộm đỏ bởi máu. Diệp Sinh không ngờ Hạ Mộc Tâm lại làm như vậy, ngay khi nhìn thấy thân thể của người phụ nữ lao ra, hắn rất nhanh đã khống chế được lực ở 

cổ tay của mình. 

"Cẩn Phàm!" 

Hạ Mộc Tầm chậm chạp nói, bàn tay theo đó cũng với tới chỗ của người đàn ông, dường 

như muốn nắm lấy tay của Lục Cẩn Phàm. Diệp Sinh ngồi bệt xuống đất, không tin được những gì đang xảy ra trước mắt của mình. Hạ Mộc Tầm một thân nhuốm màu của máu, còn Lục Cẩn Phàm thì thong thả đỡ người phụ nữ 

nữ dậy, muốn đưa đi đến bệnh viện. 

"Diệp Sinh, tôi chắc chắn sẽ bắt cậu trả giá vì ngày hôm nay!" 

Lục Cẩn Phàm ôm Hạ Mộc Tầm đi xuống dưới, khuôn mặt lạnh lùng đầy khí chất. Trác Lâm 

cũng không hề chậm trễ, nhanh chóng tiến đến mở cửa xe. "Tại sao? Tại sao cô ấy lại cứu mày?! Lục Cẩn Phàm, đáng lẽ người phụ nữ ấy phải là của tạo, không phải là của mày! Mày nên đi chết đi!" Diệp Sinh tay chân bủn rủn đứng bên lan can. Hắn đứng thẳng người dậy, thoáng chốc bỗng cười to: "Ông trời đúng thật là không công bằng. Tại sao tôi đã nỗ lực nhiều như vậy lại không có được thứ mà mình mong muốn! Tôi chỉ muốn trả thù cho cha của mình thôi mà, chẳng lẽ cũng khó khăn đến vậy hay sao?" "Vì tôi sinh ra đã ở vạch đích, còn cậu thì không!" Lục Cẩn Phàm nói xong, liền đi lên chiếc xe đã được đỗ sẵn ở gần đấy. Hắn vốn dĩ đã biết được sự thật, chỉ là đang muốn thử lòng của Hạ Mộc Tầm mà thôi. "Cẩn Phàm, có phải con chúng ta sẽ mất hay không? Cẩn Phàm, bụng em đau quá, rất 

đau!" 

Hắn nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của người phụ nữ, sau đó đặt lên má của mình:" Mộc Tâm, hứa với tôi sống thật tốt! Tôi không muốn em chết!" "Cẩn Phàm, hứa với em, không được bỏ rơi em, luôn luôn ở bên em? Được không?" "Tôi hứa!" Sau khi nghe thấy lời khẳng định chắc nịch từ người đàn ông, Hạ Mộc Tầm mới nhẹ nhõm cười, sau đó từ từ nhắm mắt lại. Mà ở đằng sau kia, Diệp Sinh giống như phát điên lên. Hắn liên tục đập vỡ tất cả những thứ 

bên cạnh mình, ngay cả bình hoa mà Diệp Tử Vũ đã từng yêu thích nhất. Tiếng nổ lớn vang lên, Hạ Mộc Tầm khi quay lại thì đã thấy đằng sau là một biển lửa lớn. Cả tòa thành chìm vào trong lửa, cũng ở trong này, một bí mật lớn đã được che dấu rất lâu rồi. 

 

Chỉ cần tòa lâu đài này bị phá hủy, tất cả những kí ức năm xưa cũng sẽ bị phá hủy hoàn 

toàn! 

Thế nhưng Lục Cẩn Phàm lúc này lại chẳng thể nào cảm thấy vui vẻ được, tâm trí của hắn. 

lúc này tự dưng nhớ đến Hạ Mộc Ngôn. 

Hắn bây giờ đã không còn là chồng của cô nữa, cả hai người bây giờ đã không còn bất cứ 

quan hệ nào nữa cả. Vợ của hắn bây giờ là Hạ Mộc Tầm, không phải là Hạ Mộc Ngôn. "Hạ Mộc Ngôn, nếu cô đã trốn tôi thì hãy trốn cho kỹ, đừng để sau này khi tôi gặp lại cô, sẽ 

khiến cô chắc chắn sống không bằng chết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK