"Chị không sao! Tế Xuyên, hôm nay cửa hàng mình đóng cửa, chúng ta cùng nhau đi chơi!"
Ninh Thiên vốn dĩ đã ghét rửa bát, nghe nói không phải rửa nữa liền buông tay, khiến cho đồng bát đũa đè lên nhau, đổ hết cả.
"Tôi nghĩ mọi người nên đi chơi trước đi! tôi sẽ đi mua bất trước!"
Mộc Ngôn ai oán nhìn Ninh Thiên tỏ ra ngây thơ vô số tội, rõ ràng hắn chỉ muốn giúp cô một chút, ai ngờ lại gây ra hiệu quả nghiêm trọng như vậy.
Đường đến siêu thị cách đó không xa, thế nhưng vì Mộc Ngôn không thể đi được bình thường, nên cô rất khó khăn để đi vào cửa.
"Thưa cô, cô có cần tôi giúp gì không?"
Một anh bảo vệ đi đến, vô cùng lịch sự nắm lấy tay Mộc Ngôn, dìu cô đi vào bên trong. Nhân viên ở đây ai cũng tốt, vì vậy cô rất thích đến đây để mua sắm.
"Cảm ơn anh! Nếu có việc thì tôi sẽ gọi cho anh sau"
Người bảo vệ nghe cô nói vậy cũng chỉ cười nhẹ, sau đó rời đi.
Mộc Ngôn đi xung quanh ngắm tất cả những bộ bát đũa ở đây, do hôm nay Ninh Thiên đánh rơi không ít, vì vậy cô sẽ chọn những bộ có số lượng lớn.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, lại là người đàn ông kia gọi đến:"Mộc Ngôn, cô đã lựa chọn xong chưa? Nếu cô cứ chậm chạp như thế này, thì tôi sợ khi cô đến khu vui chơi sẽ
đóng cửa rồi mất!"
Mộc Ngôn lộc cộc dùng gậy đi lên phía trước, trong lòng thầm chửi người đàn ông kia gấp trăm ngàn lần:
"Nhờ phước của anh, mà tôi phải thay lại toàn bộ số bát đũa ở trong cửa tiệm! Vậy mà Ninh Thiên lão đại lại có thể nói chuyện như vậy, thật khiến cho người ta ngưỡng mộ! Lúc nãy anh còn trách cứ Lập Tuyết phá kinh doanh của cửa hàng, còn anh thì phá bỏ đồ vật trong cửa hàng!"
Đầu dây bên kia, Ninh Thiên họ khù khụ vài cái, sau đó liền cười xuề xòa. Mộc Ngôn cũng không truy cứu nữa, từ từ nhờ nhân viên nữ trong siêu thị đẩy hộ mình chiếc xe tiến về phía trước.
Đi qua cửa hàng quần áo, cô liền có chút lưỡng lự mà dừng lại. Nếu như cô nhớ không nhầm, thì Ninh Thiên đã lâu rồi không mua quần áo mới.
Cô từ từ cầm lên một chiếc cà vạt có sọc caro, sau đó từ từ nhớ lại màu áo mà người đàn ông kia hay mặc.
"Cẩn Phàm, anh thấy chiếc áo này có đẹp hay không? Em không ngờ Bắc thành lại có nhiều đồ đẹp đến vậy! Càng hạnh phúc hơn nữa khi có anh đi cùng với em!"