Hắn lạnh lùng bế Diệp Tử Họa đi lên, trực tiếp cắt đứt chút hy vọng cuối cùng của Hạ Mộc Tầm.
Lúc này, sau khi Ôn Ninh và Trác Lâm đi đến, Lục Cẩn Phàm liền cho hai người bọn họ đi
LA
điều tra về người phụ nữ này.
"Cô ấy thế nào rồi!"
"Theo như chuẩn đoán ban đầu thì chỉ bị ngất do kiệt sức mà thôi! Nếu cậu chăm sóc đầy đủ thì sau này sẽ không gặp vấn đề gì lớn!"
Lục Cẩn Phàm khẽ gật nhẹ đầu, sau đó liền đi đến bên cửa sổ châm nhẹ một điếu thuốc. "Cẩn Phàm, cậu nghi ngờ thân phận của cô gái này sao?"
Ôn Ninh lúc này đi đến, cất gọn đồ đạc vào một cái túi, chuẩn bị rời đi.
Hắn làm sao có thể
không hiểu được tâm tư của Lục Cẩn Phàm.
Một người phụ nữ trong tâm trí của tất cả mọi
người đều đã chết, nay tự dưng xuất hiện khiến mọi người đều không khỏi nghi ngờ.
Đặc biệt xưa nay, Lục Cẩn Phàm là người cực kỳ cẩn trọng, chỉ cần là việc cấp thiết, hắn sẽ không bao giờ giao cho người mà mình không tin tưởng.
"Năm xưa là chính tôi tự tay chôn cất cô ấy, nay bỗng nhiên Tử Họa trở về. Ôn Ninh, cậu nghĩ tôi có thể không nghi ngờ được sao?"
Cả hai người đàn ông bỗng nhiên đều rơi vào trầm tư. Lục Cẩn Phàm đi đến, để ý kĩ gương mặt của Diệp Tử Họa lúc này.
"Cẩn Phàm, cứu em! Có người muốn giết chết em!".
Bỗng nhiên Diệp Tử Họa nắm lấy tay của hắn, khiến cho Lục Cẩn Phàm bỗng nhiên giật mình.
Thế nhưng khi hắn để ý kỹ trên bàn tay, lại có một vết gì đó màu đỏ.
"Cậu sao vậy?" "Cô ấy chính là Tử Họa! Cô ấy đã trở lại rồi!"
"Nhưng Cần Phàm, tại sao cậu lại có thể khẳng định chắc chắn như vậy?"
"Khi xưa trên bàn tay phải của cô ấy có một vết bỏng màu đỏ, là do tôi sơ ý đã làm đổ thức ăn lên tay cô ấy! Khi đó tay Họa nhi rất đỏ, thế nhưng cô ấy vẫn mỉm cười nói với tôi không sao!"
Trong lòng người đàn ông kia bỗng nhiên cảm thấy thật vui mừng. Cuối cùng thì người phụ nữ hắn mong ngóng từng ngày cuối cùng cũng đã trở về rồi.
Cô ấy vẫn xinh đẹp như vậy, thế nhưng cuối cùng vẫn không tránh được sự già nua của con người.
Mà lúc này, Hạ Mộc Tâm lại đứng như trời trồng ở bên ngoài.
Bàn tay cô ta nắm rất chặt, cơ hồ chỉ muốn chảy máu đến nơi.
Tại sao, tại sao người phụ nữ kia vẫn còn sống? Tại sao Diệp Tử Họa lại có thể sống an nhàn như vậy?
Đến lúc này, Hạ Mộc Tầm mới cảm thấy rằng mình đã quá sơ suất.
Đáng lẽ năm xưa khi đâm phải Diệp Tử Họa, cô ta phải kiểm tra mới phải.
Khi đó, Diệp Tử Họa thân đầy máu tươi, nom vô cùng thảm hại, dùng đôi bàn tay đầy máu để cầu cứu người đi đường, thế nhưng đều đã bị Hạ Mộc Tầm đuổi đi.
[...]