Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục tổng, không nhờ cậu lại đến sớm như vậy!"

"Ông tốt nhất là nên câm miệng của mình lại!" 

Diệp Tử Vũ bỗng cứng đờ, ông ta ngồi lên trên ghế lúc nãy mà Lục Cẩn Phàm vừa ngồi, hai chân rung lắc vào nhau:"

Lục tổng, bây giờ tôi đang giữ người nhà của cậu! Chỉ cần cậu giao mạng của mình ra đây thì tôi sẽ tha cho cô ta một cái mạng!".

Ông ta cứ nghĩ rằng Lục Cẩn Phàm sẽ trực tiếp nghe lời của mình, thế nhưng không thể ngờ được người đàn ông kia vẫn đứng ngoài cửa, hai tay đang xỏ vào trong túi quần. "Ông đây là đang uy hiếp tôi sao?"

. "Đúng vậy! 

Diệp Tử Vũ không hề ngại ngần mà thừa nhận. Hôm nay ông ta đã quyết định đến đây, là đã nắm rõ trong lòng bàn tay về hậu quả mình rồi.

"Ông giết cô ta đi,dù người phụ nữ kia có sống hay chết cũng không liên quan đến tôi! Lục Cẩn Phàm không hề có ý định xông vào cứu cô, hắn vẫn đứng ở bên ngoài, ung dung thong thả nhìn người phụ nữ nước mắt đã chảy dài.

"Cậu không lo lắng cho cô ấy sao?" "

Cô ta không xứng đáng có quyền đó!"

Hắn thờ ơ nhìn đôi mắt vô hồn của cô. Có phải Hạ Mộc Ngôn đã quá ngây thơ rồi không?

Dẫu biết rằng Lục Cẩn Phàm sẽ nói như vậy, thế nhưng cô lại có chút mong ngóng chờ đợi, chờ hắn đến cứu mình. Thế nhưng khi tỉnh lại thì nhận ra đây chỉ là một trò đùa của số phận. 

Nước mắt chảy ngược vào trong tim, cô cố gắng cười với Lục Cẩn Phàm, mong rằng hắn sẽ nhớ rằng, trên đời này vẫn còn một người phụ nữ đợi hắn, tên là Hạ Mộc Ngôn. 

" Không ngờ Lục tổng lại có thể lạnh lùng như vậy! Cô ấy từng là vợ của ngài, không ngờ lại 

bị ngài bỏ mặc như vậy!" 

" Cô ta không xứng đáng làm vợ của tôi!" 

Mộc Ngôn đã cố gắng, rất cố gắng nuôi một hy vọng nhỏ. Đó chính là người đàn ông kia quay đầu nhìn cô một lần. Thế nhưng cô đã đợi rất lâu, rất nhiều nhưng vẫn không hề có kết quả. Những thứ cô nhận được bây giờ chỉ là những nỗi đau. "

Vậy thì bây giờ nếu tôi xử lý cô gái này, cậu có tức giận không?".

" Giết luôn đi!"

Thế nhưng Diệp Tử Vũ chỉ cười lớn, ông ta vỗ vỗ tay, nhìn về phía của Lục Cẩn Phàm:" Đúng là Lục tổng, làm việc vẫn dứt khoát như vậy! Thảo nào những người trong thương trường vẫn luôn kính sợ cậu như vậy!".

" Diệp Tổng quá khách sáo rồi!" Diệp Tử Vũ đứng lên, sờ lấy đôi chân thon thả của Mộc Ngôn :" Cô gái xinh đẹp như vậy, nếu để cho tôi hành hạ thì có lẽ sẽ có chút đáng thương! Bây giờ tôi sẽ yêu thương cô ấy một phen!" 

Ông ta nắm lấy đôi chân thon thả, nhẹ nhàng vuốt ve. Vốn định lấy cô ra dụ Lục Cẩn Phàm, thế nhưng người đàn ông kia lại chẳng hề bận tâm đến người phụ nữ này, thế nên ông ta quyết định sẽ giết chết Mộc Ngôn. Vì như vậy đã có thể trả thù cho con trai của ông ta một 

nửa rồi. 

Mộc Ngôn bây giờ vẫn ngồi trên xe lăn, khi cảm nhận được có bàn tay đang chạm vào người mình thì ngay lập tức rụt lại. Cô rùng mình, không chịu được mà rụt lại. 

Diệp Tử Vũ nhìn thấy cảnh này, nụ cười trong môi càng ngả ngớn hơn:" Không ngờ khi Hạ tiểu thư sợ hãi lại đáng yêu đến như vậy!" 

Cô đang rất sợ, cô muốn cầu cứu Lục Cẩn Phàm, thế nhưng chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng, coi thường tất cả của hắn. Rõ ràng người đàn ông kai nhìn thấy sự tuyệt vọng trong đôi mắt của cô, thế nhưng lại coi như không có chuyện gì xảy ra.

Người đàn ông kia rất nhanh chóng đã lột sạch đồ của cô, rất nhanh chóng đã bắt đầu tận 

hưởng niềm vui của dục vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK