Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rõ ràng đang ở rất gần, Ninh Thiên chỉ muốn ngay lập tức tiến đến ôm người con gái kia vào lòng, đồng thời cũng giúp cô xả hết nỗi đau ngày hôm nay. 

Hắn tiến lên, tâm trạng có chút tốt hơn, cởi bỏ cà vạt trước ngực, vô cùng điềm tĩnh mà nhìn Diệp Sinh đứng ở trên tầng cao:

" Diệp Sinh, tôi không cần biết cậu muốn gì, cũng không cần biết cậu muốn giết ai, thế nhưng chỉ cần cậu thả Hạ tiểu thư, thì mạng của tôi sẽ cho cậu xử lý!" 

"Diệp Sinh, tôi không cần biết cậu muốn gì, cũng không cần biết cậu muốn giết ai, thể nhưng chỉ cần cậu thả Hạ tiểu thư, thì mạng của tôi sẽ cho cậu xử lý!" 

Ninh Thiên càng quyết tâm hơn.

Hắn có thể từ bỏ tất cả mọi thứ, thế nhưng duy nhất người phụ nữ kia thì không.

Hắn có thể không cần mạng sống của mình, thế nhưng Mộc Ngôn nhất định phải sống tốt. 

Ninh An dĩ nhiên không thể trơ mắt nhìn đại ca của mình đi vào chỗ chết, liền đu đến ngăn cản.

Đây là người duy nhất mà hắn muốn bảo vệ, vì vậy không thể để cho Ninh Thiên gặp nguy hiểm chỉ vì một người phụ nữ.

"Đại ca, xin anh hãy nghĩ kĩ vì quyết định của mình, đừng để bản thân mình gặp phải nguy hiểm chỉ vì một người phụ nữ, như vậy không đáng!"

Thế nhưng Ninh Thiên chỉ mỉm cười,hắn bất giác nhớ lại khi lần đầu gặp Mộc Ngôn trong lễ cưới của chính cô và Lục Cẩn Phàm. Tuy khi đó cô bị nấp sau tấm khăn trùm màu trắng, thế nhưng không thể che dấu được vẻ vui mừng khi đó của cô.

" Ninh An, bởi vì cậu chưa từng yêu nên cậu không hiểu được đâu, một khi cậu đã yêu ai thì cho dù bản thân cậu có gặp phải chuyện gì đi chăng nữa, cũng hoàn toàn xứng đáng!" 

Diệp Sinh mặc dù trong lòng rất khâm phục Ninh Thiên, thế nhưng cũng có phần khinh bỉ.

Chỉ vì một người phụ nữ mà hy sinh bản thân mình, như vậy có xứng đáng hay không? 

Lục Cẩn Phàm thì ngược lại, hắn hoàn toàn không để ya đến Mộc Ngôn, nên cho dù cô có gặp nguy hiểm gì đi chăng nữa thì hắn cũng không quan tâm.

" Ninh tổng thật khiến người khác được mở rộng tầm mắt! Nếu anh đã nhất quyết muốn cứu người phụ nữ này, thì tôi cũng sẽ chiều theo ý của anh thôi! Nếu anh dám đi lên đây, phế thẳng cánh tay phải của mình, thì tôi sẽ tha cho người phụ nữ này!" 

Tất cả mọi người khi nghe được yêu cầu này của Diệp Sinh thì ngay lập tức lắc đầu.

Không ngờ hắn ta lại muốn chính Ninh Thiên phế tay của mình đi.

Thật đúng là quá ác độc mà. 

Ninh An khác hẳn những người khác, mặt hắn ngay lập tức biến sắc, không thể không ngăn cản Ninh Thiên cứu lấy Mộc Ngôn.

Người khá có thể không biết, nhưng bản thân hắn đi theo Ninh Thiên một thời gian dài, nên biết rất rõ cánh tay trái của người đàn ông kia rất khó có thể làm được việc nặng.

"Tôi đồng ý! Thế nhưng tôi cần đảm bảo lời nói của anh là hoàn toàn chắc chắn! Chắc anh cũng đã biết, chỉ cần anh nuốt lời, Ninh Thiên tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết!" "

Ninh tổng không cần phải lo lắng, người như anh quả thật rất khó kiếm, vì vậy chắc chắn 

tôi sẽ không bao giờ nuốt lời!". Khóe miệng Ninh Thiên khẽ mỉm cười khi nghe lời nói này của Diệp Sinh. Hắn quay lại nhìn 

Ninh An, chỉ thấy người đàn ông kia giống như đang muốn can ngăn hắn. Dĩ nhiên ngay cả 

Lục Cẩn Phàm là chồng của Hạ Mộc Ngôn cũng không liều mình như vậy. 

" Ninh Thiên cẩn thật, tôi muốn khi Mộc Ngôn tỉnh dậy, người cô ấy nhìn thấy đầu tiên chính  là cậu!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK