" Cảm ơn các vị đã đến bữa tiệc nhỏ này do tôi tổ chức! Nếu tôi còn làm gì sai sót, mong mọi người bỏ qua!"
Lục Cẩn Phàm vô cùng lịch sự nói trước, khiến cho khán giả ai cũng gật đầu hài lòng.
Đúng lúc này,Hạ Mộc Tâm cũng đã đẩy Mộc Ngôn ra ngoài, ở dưới rất nhiều tiếng vỗ tay được vang lên. Nhiều người nhìn thấy không khỏi hét lên khi nhìn thấy vết sẹo rất lớn trên mặt cô.
Mộc Ngôn bây giờ cảm thấy run sợ, hoàn toàn không biết người đàn ông kia rốt cuộc là đang muốn làm gì.
dưới, Ninh Thiên khi nhìn thấy cô được đẩy ra ngoài thì trái tim cũng bắt đầu đập thình thịch. Hắn đã lâu rồi vẫn chưa được gặp lấy người con gái đó. Mặc dù cô có vết sẹo trên người, thế nhưng vẫn không che được nét thanh thuần trên gương mặt kia.
" Đây là vợ cũ của tôi, chỉ cần hôm nay mọi người có thể trả giá hợp lý, có thể mang cô ấy về, cộng thêm việc được hợp tác với Lục thị trong vòng ba năm! Lưu ý, giá càng thấp thì càng có lợi!"
Ở dưới tất cả mọi người đều trợn tròn mắt lên nhìn. Dường như ai cũng không tin được lời người đàn
ông kia nói. Ngay cả Mộc Ngôn cũng cảm thấy thực là buồn cười, bây giờ cô giống như một món hàng
bị người ta trao đổi.
" Lục tổng, tôi ra giá là một triệu đô la mỹ!" " Tôi gia giá năm trăm ngàn đô la mỹ!" Từng người, ai cũng nhao nhao lại tận dụng thời cơ hiếm có này. Chỉ cần là có cơ hội, bọn họ nhất định phải nắm chặt.
Ninh Thiên nắm chặt lấy bàn tay của mình, vô cùng tức giận mà nhìn Lục Cẩn Phàm. Thế nhưng hắn lại nhịn, dơ tay lên rồi nói:" Tôi, một nghìn đô la mỹ!"
"Tôi, một nghìn đô la mỹ!"
Ninh Thiên vừa dứt lời, ngay lập tức tất cả mọi người đều quay sang nhìn hắn. Ai cũng cảm thấy bất
ngờ, thậm chí là có chút giật mình. Ai cũng biết xưa nay Ninh tổng rất ít giao tiếp với bên ngoài vài năm
này hắn mới trở lại Hà thành để làm ăn.
Nhiều gia đình muốn đưa con gái của mình vào tay hắn, thế nhưng lại luôn bị Ninh Thiên từ chối. Điều đó khiến cho mọi người vẫn luôn tránh né Ninh thị mỗi khi có hợp đồng làm ăn.
Thế nhưng Lục Cẩn Phàm dường như lại cảm thấy thật thú vị. Hắn nhìn chằm chằm vào người đàn
ông kia, thậm chí là còn không chớp mắt.
"Không ngờ Ninh tổng lại có hứng thú với vợ trước của tôi như vậy? Không biết Ninh tổng có thể cho
tôi biết được lý do hay không?"
Ninh Thiên đang cười bỗng có chút cứng ngắc. Hắn nhìn chằm chằm vào Lục Cẩn Phàm, trong đêm tối, hai đôi mắt nhìn thẳng vào nhau,dường như đang có ý đối địch. Không khí đang vui vẻ bỗng nhiên
trở nên căng thẳng đến lạnh người.