" Tôi nghi ngờ bên cạnh anh có nội gián!"
Ôn Ninh nói rất nhỏ nhẹ, thế nhưng đối với Lục Cẩn Phàm thì đây lại giống như một tin tức động trời.
Hắn vốn dĩ biết Ôn Ninh sẽ nói ra chuyện không tốt lành gì, thế nhưng hắn vẫn không nhịn được mà tức giận.
"Cậu nghi ngờ từ lúc nào?" Ôn Ninh đứng dậy khỏi ghế, lấy từ trong túi áo của mình ra một viên kẹo ngọt. "
Có lẽ anh vẫn còn nhớ, Lục thị của chúng ta đã từng tham gia một dự án đấu thầu lớn, lúc đó tôi và Trác Lâm đã thảo luận với nhau vô cùng nghiêm túc, quyết định ra một cái giá vô cùng hợp lý. Nếu xét
theo khách quan thì chúng ta đã chiếm được phần thắng là bảy mươi phần trăm. Thế nhưng đến khi
dự án diễn ra, bến Ninh thì lại trả một cái giá thấp hơn!"
Ôn Ninh phân tích vô cùng tỉ mỉ, hắn cảm thấy dường như trong mạch quan hệ này, vẫn có một khúc mắc gì đó vẫn chưa phá giải được.
Chỉ cần tháo được nút thắt này, là mọi chuyện sẽ được sáng tỏ.
" Ý anh là ngay bên cạnh chúng ta, có một nội gián vô cùng âm thầm, đánh cắp tất cả các tài liệu mật!"
Ôn Ninh gật đầu.
Lục Cẩn Phàm lại lâm vào trầm tư, cả căn phòng lúc này lâm vào một trạng thái im lặng hoàn toàn.
"Thế nhưng theo tôi điều tra được, thì rất có thể người này ở trong gia đình của cậu!"
Ôn Ninh mặc dù không muốn nói ra, thế nhưng lại không kìm được. Hắn coi Lục Cẩn Phàm là anh em
xương máu của mình, chỉ cần hắn gọi, Ôn Ninh chắc chắn sẽ nghe. " Vậy anh nghĩ là ai?"
Lục Cẩn Phàm lấy tay gối lên đầu, hai chân vắt lên mặt bàn làm việc. Điều quan trọng mà hắn quan tâm bây giờ, chính là rốt cuộc nội gián mà Ôn Ninh đang muốn nhắc đến là ai.
Hắn xưa nay chưa từng làm việc gì dối lòng, chỉ sợ nhất là người bên cạnh phản bội mình.
Hóa ra Lục Cẩn Phàm hắn cũng có một ngày biết sợ, không dám đối đầu với sự thật như hôm nay.
" Chính là vợ cũ của cậu- Hạ Mộc Ngôn! "