Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lục Cẩn Phàm, rốt cuộc cậu có thể chịu được đến khi Mộc Ngôn tha thứ cho cậu không? Tôi biết cậu yêu cô ấy, nhưng đâu đến nỗi phải tự hành hạ mình như vậy?" 

Ôn Ninh thật sự không hiểu tại sao Lục Cẩn Phàm lại có thể tự hành hạ mình như vậy. Không phải Ôn Ninh không hiểu, mà là hắn trước nay vẫn chưa từng yêu ai.

Trái tim của hắn quá sắt đá, nên không một người phụ nữ có thể bước vào được nữa. Lục Cẩn Phàm vẫn nằm hôn mê trên giường, gương mặt của hắn ngày càng xanh xao và gầy hơn.

Vốn dĩ hắn muốn xin lỗi Mộc Ngôn, bây giờ lại bị trúng độc của Hạ Mộc Tâm, thêm nữa bây giờ lại bị tai nạn.

Chỉ có khi ngủ, nom hắn mới hiền lành và yên ổn như vậy. "Cậu ấy vẫn chưa tỉnh lại sao?" 

Diệp Tử Sâm từ bên ngoài đi vào, vốn dĩ anh cũng không muốn đến đây, thế nhưng Mộc Ngôn đã gọi điện nhờ anh một tiếng. Em gái đã mở lời, vì vậy anh cũng chỉ tuân theo.

"Khả năng tỉnh lại là rất thấp! Chất độc trong người đã dần lan ra cơ thể, sợ rằng nếu không kịp thời thì chỉ có nguy hiểm đến tính mạng!"

Diệp Tử Sâm thỏa dài, quả thực Lục Cẩn Phàm bị như bây giờ bằng ngoài dự đoán của anh. Ai có thể nghĩ được một người như hắn lại xảy ra tai nạn như lúc này cơ chứ.

"Có phải cậu rất vui đúng không? Vì Cẩn Phàm chính là người hạn cuộc đời em gái cậu, chính cậu ấy là người đã gây nhiều tổn thất cho Diệp gia các người!"

Ôn Ninh nắm chặt lấy bàn tay, thế nhưng lại có nước mắt từ từ rơi xuống. Đây chính là lần đầu tiên hắn khóc. Vậy mà Ôn Ninh lại khóc vì chính người bạn này của mình. 

Cả phòng bệnh chìm trong im lặng, Diệp Tử Sâm chỉ thở dài, anh ngồi tựa vào ghế, từ từ nhắm mắt dưỡng thần. "Tôi không những hận cậu ta, mà còn muốn giết cậu ta nữa! Thế nhưng Mộc Ngôn đã nhờ vả, tôi không thể làm trái ý của em ấy!" 

[...]

Mộc Ngôn nằm mơ màng trong phòng tiếp sức, vì bản thân cô bây giờ cũng thuộc là người bệnh, vì vậy cũng được các bác sĩ chăm sóc tận tình. 

Mà lúc này, Diệp Tử Sâm chỉ dám đứng ở bên ngoài nhìn em gái của mình chìm vào giấc ngủ. Anh rất sợ cô vào bệnh viện, vì như vậy trái tim của anh không nhịn được lại khẽ nhoài đau. 

"Mộc Ngôn, anh hứa sẽ cứu sống lấy cậu ta!”. 

Mộc Ngôn quả thực vẫn chưa thể nào quên được Lục Cẩn Phàm, nếu không chắc chắn cô sẽ không nhờ anh cứu người đàn ông kia.

Phụ nữ là như vậy, cho dù có phải hy sinh vì người mình yêu, cô ấy cũng cam lòng! Trác Lâm lúc này đi vào, nom bây giờ hắn đã già đi rất nhiều, dường như không còn vui vẻ như trước nữa. 

Tất cả mọi người đều quan tâm đến Lục Cẩn Phàm, thế nhưng không bao giờ được quên Mộc Ngôn mới là người mà bọn họ phải chú tâm nhất. 

Lục Cẩn Phàm bây giờ lâm vào trạng thái hôn mê sâu, nếu không được chữa kịp thời chắc chắn sẽ nguy hiểm. Diệp Tử Sâm bây giờ mới có thời gian để nghỉ ngơi, anh lặng lữ lấy ra một cái ghế dài, trần tự rơi vào giấc ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK