" Hạ Mộc Ngôn, chị vẫn ngây thơ như ngày nào! Chị nghĩ rằng tôi sẽ nói cho chị biết hay sao?" Hạ Mộc Tầm trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn vì đã lừa được chị gái của mình.
Cái gì mà có thể biết được chỗ cất giấu của đứa bé cơ chứ! Lục Cẩn Phàm là ai? Hắn là người đàn ông
vô cùng xảo quyệt. Và đặc biệt, những bí mật mà hắn muốn che dấu, không ai có thể biết được.
Hạ Mộc Tầm trên danh nghĩa tuy là vợ sắp cưới của Lục Cẩn Phàm, thế nhưng lại không được biết một
số chuyện quan trọng. Và đặc biệt, Lục Cẩn Phàm rất ít khi tiết lộ với cô ta chuyện gì.
Có thể nói, việc có biết đứa bé được chôn cấy ở đâu không, Hạ Mộc Tầm mãi mãi không bao giờ biết. Thứ cô ta muốn chỉ là tài sản trong tay Mộc Ngôn mà thôi. " Hạ Mộc Tầm, sao cô lại có thể làm chuyện táng tận lương tâm như vậy?" Mộc Ngôn cảm thấy cực kì kinh tởm người em này của mình. Cô cũng biết rằng em gái của mình không
phải thuộc dạng tốt lành gì, thế nhưng cô ta có cần lừa gạt cô như vậy không.
Hóa ra, trong mắt của người khác, Hạ Mộc Ngôn cố lại có thể dễ dàng bị lừa gạt như vậy. Cô tin tưởng
tất cả những người bọn họ, nhưng mãi mãi chỉ nhận được chính là những vết dao cắt thẳng vào trong
tim.
Cô cũng đã từng nghĩ, nếu sau này mình có một gia đình, thì cô sẽ mong có gia đình hạnh phúc. Không
cần cao sang quyền quay, chỉ cần hạnh phúc là đủ rồi.
Mộc Ngôn lúc này đã mất hết đi sức sống, cô bây giờ không muốn sống trên thế giới này nữa. Cô thật sự mệt mỏi lắm rồi, chỉ muốn ngủ một giấc nữa mà thôi. " Hạ Mộc Ngôn, trước nay không phải chị vẫn luôn tỏ ra cao thượng lắm sao? Khi tôi làm vỡ món đồ của
mẹ, chị sẽ thường xuyên đứng ra nhận lỗi cho tôi! Khi tôi đi tiêm, không phải chị sẽ là người đầu tiên
đứng ra tiêm thử trước tôi hay sao? Hạ Mộc Ngôn, trước nay trong mắt người khác, chị luôn là người con ngoan! Còn tôi, mãi mãi bị người khác khinh thường, ghét bỏ! Tất cả vì sao vậy?"
Hạ Mộc Tầm ngồi xuống đất, nắm lấy hai vai của cô mà rung mạnh. Cô ta giống như một người điên, dường như đang muốn bóp nát hai vai của cô. Mộc Ngôn lúc này cảm thấy thật nực cười. Có ai giống như cô không, hồi nhỏ vì muốn được có tình yêu
thương của cha mẹ, nên mới đứng thay chịu tội cho Hạ Mộc Tầm. Cũng vì muốn nhận được sự quan
tâm của Tống Doanh Doanh, nên cô mới đứng ra tiệm để làm gương cho Hạ Mộc Tầm. Tất cả những việc cô làm, đều là để chiếm lấy sự chú ý của người lớn. Thế nhưng đối với họ, cô mãi mãi
là người ngoài, không bao giờ được chen vào gia đình nhỏ đấy. " Hạ Mộc Tầm, cô hỏi tôi vì sao ư? Vì tôi thật sự cảm thấy ghen tị với cô! Cô có ba mẹ yêu thương, còn tôi thì không. Tôi ghen tị bì trước nay cô luôn được người khác thương yêu, còn tôi thì luôn bị khinh
thường! Tổi mang danh là đứa con ngoài giá thủ suốt gần 20 năm trời, vậy ai có thể hiểu cho tôi!"