Thanh xuân của cô, cả cuộc đời của cô ở bên cạnh hắn, chỉ đổi lại được tấm lòng thương hại mà Lục Cẩn Phàm dành cho cô.
Tim lúc này đau thắt lại từng cơn, bây giờ cô nom thật khổ sở, thật đáng thương. Đường đường là phu
nhân của Lục gia, mà bây giờ ngay cả quyền được yêu cô cũng không có.
Cô cảm thấy đầy, tay chân của mình rất đau. Tim cũng vậy nó đã bị quá nhiều vết thương, dường như
nó cũng đã quen với sự đau đớn này, nên cô cũng không khóc nhiều như trước.
Nước mắt chỉ có thể chảy ngược vào trong lòng, bây giờ cô cảm thấy mình cực kỳ đáng thương. Ở trong mắt người khác, cô được tôn sùng, được ngưỡng mộ. Nhưng trong mắt Lục Cẩn Phàm, cô lại không bằng một loài súc vật.
" Lục Cẩn Phàm, tôi có được như ngày hôm nay, không phải nhờ vào thứ anh ban cho hay sao? Nếu
không có anh, thì có lẽ tôi cũng sẽ không giống như bây giờ!"
Lục Cẩn Phàm ngồi xuống, dùng tay của mình bóp mạnh vào khuôn mặt của cô. Hắn ra sức, dường như càng thâm thù hận:" Đúng vậy, nếu như cô không bị như thế này, thì có lẽ tôi cũng đã không nhận ra cố đáng kinh tởm như vậy! Hạ Mộc Ngôn, tại sao cô lại có thể như vậy, chẳng lẽ vì đồng tiền mà cô có thể bán rẻ lương tâm của mình hay sao?"
Hạ Mộc Ngôn cười, nhưng nước mắt lại không ngừng chảy ra:" Lục Cẩn Phàm, anh vốn dĩ chưa từng
tin tưởng tôi, vì vậy anh mãi mãi cũng chưa từng coi trọng tôi!"
" Lục Cẩn Phàm, anh vốn dĩ chưa từng tin tưởng tôi, vì vậy anh mãi mãi cũng chưa từng coi trọng tôi!"
Lục Cẩn Phàm bỗng ngừng tay lại, hắn muốn nghe xem người phụ nữ này muốn nói gì thêm nữa, muốn thử xem tốt cuộc cô còn muốn bày thêm gi để lấy được sự thương hại của hắn. Do mất đà, cô giống như một cây cả dại, ngã rạp xuống đất. "
Lần đầu tiên tôi gặp anh, tôi thích nhất chính là đôi mắt của anh!
Lục Cẩn Phàm, anh giống như mặt trời của cuộc đời tôi vậy!
Trước ngày kết hôn, tôi đã thấy rất hạnh phúc, tôi thầm cảm ơn ông trời vì đã cho tôi gặp được người tuyệt vời như anh! Ngay cả khi bị hàng xóm dè bỉu, tôi cũng không dám nói gì nửa lời.
Ngay sau ngày chúng ta kết hôn, hàng loạt trang báo đã đưa lên hình ảnh nhục nhã của tôi ở trong đám cưới! Trong lòng tôi thầm cầu nguyện, rằng anh sẽ giúp tôi xử lý chuyện này, dù sao trên mặt pháp lý anh cũng là chồng của tôi!