Hắn đứng dậy, chỉnh sửa lại tây trang sao cho lịch lãm nhất. Khẽ nhếch môi nhìn về phía người đàn ông phía xa đã khuất, hắn mỉm cười:" Không cần, chỉ cần là thứ mà tôi muốn, nhất định tôi sẽ không bao giờ bỏ qua! Ninh Thiên hôm nay muốn nói với tôi chuyện này, e
rằng chắc chắn sẽ có dụng ý khác! Chúng ta cứ từ từ, tôi muốn xem rốt cuộc hắn muốn làm gì? Sau đó
bọ ngựa bắt ve, chim sẻ nấp phía sau! Đến lúc đó, tự khắc sẽ rõ hắn muốn làm gì!"
Trác Lâm bây giờ mới hiểu được thủ đoạn của Lục Cẩn Phàm, điều quan trọng nhất không phải là thông
minh bao nhiêu mà chính là có biết tận dụng thời gian hay không? Ôn Ninh lúc này lại vô cùng chật vật đi tới, nét mặt có chút oán than nhìn Lục Cẩn Phàm:" Lục tổng
thân mến, cậu bắt lão tử đứng ở bên trong gia đợi cậu cả tiếng đồng hồ, vậy mà lúc quan trọng nhất lại
không cho tôi ra ngoài! Có phải cậu coi thường tôi không vậy!"
Trác Lâm đứng bên cạnh, không nhịn được liền có chút cười thầm. " Vụ lần trước cậu tự ý gây sự với Ninh Thiên, e rằng chắc chắn hắn biết. Vậy nên cậu và Trác Lâm mỗi người cần phải đề phòng với hắn. Ninh Thiên không phải kẻ ngu, bây giờ các cậu vẫn nên để phòng với hắn thì hơn! Lúc này tôi để ý, lúc nhìn thấy Trác Lâm ở đằng sau rèm, hắn đã nắm chặt con dao ở đằng sau lưng!"
Ôn Ninh hơi ngạc nhiên, phải thầm công nhận Lục Cẩn Phàm quả nhiên là chú ý những điểm mà người
bình thường rất khó nhận ra. Ngay cả Trác Lâm ở gần ngay đó cũng không hề biết.
" Chẳng lẽ hắn đã biết là do tôi làm rồi sao?" " Tôi không biết cậu và Ninh Thiên có mâu thuẫn gì, thế nhưng Ôn Ninh, bây giờ không phải là lúc mà
chúng ta ra tay! Tốt nhất cậu vẫn nên đề phòng bọn họ, nắm chắc cơ hội thẳng về phía mình!"
Lục Cẩn Phàm đã để ý, mỗi khi nhìn thấy Ninh Thiên, Ôn Ninh giống như nhìn thấy 1 vật bẩn thỉu, trong ánh mắt tràn đầy sự căm ghét. Nếu không phải có thù từ trước, chắc chắn sẽ không đến mức chỉ muốn giết chết đối phương mỗi khi nhìn thấy như vậy. "Cậu không phải lo lắng, tôi đã cho người đi theo dõi cậu ta rồi! Chỉ cần là 1 hành động nhỏ, bọn họ sẽ báo về cho chúng ta!"
Ôn Ninh có chút xúc động, Lục Cẩn Phàm quả nhiên không hỏi hắn vì sao lại động đến Ninh Thiên. Có lẽ vì trong lòng Lục Cẩn Phàm, hắn vẫn còn chiếm vị trí qua trọng.