Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh An sẽ ở đây một thời gian, vì Lục Cẩn Phàm đã một lần nữa đưa giấy tờ mà trước kia 

từng đưa cho hắn, coi đây là phí chuộc lại Mộc Ngôn. Khi nhìn thấy tất cả mồ hôi và công 

sức mà mình bỏ ra, Ninh An chỉ lặng lẽ cười, rồi nhìn vào di ảnh của Ninh Thiền trước ban 

thờ. Từng có người đàn ông hô mưa gọi gió, vậy mà bây giờ đã nằm yên trong chiếc quan tài kia rôi! 

Tiếng chuông cửa bỗng nhiên vang lên, Bạch Lam vốn dĩ còn đang định vào trong lấy túi xách thì cũng nhanh chóng ra mở cửa. Đến khi mọi người đã định thần lại thì Bạch Lam mới tiếp nhân viên vào trong phòng. "Xin hỏi đâu là cô Bạch Lam ạ?" 

Tiếng của anh chàng giao hàng vang lên, giọng vô cùng trầm ấm giống Ninh Thiên đến bảy phần. Điều này khiến cho Mộc Ngôn và Tề Xuyên đều không khỏi bất ngờ. "Tôi là Bạch Lam!" Một lúc sau chỉ thấy anh nhân viên lôi từ bên ngoài một con gấu bông màu hồng rất to, bên cạnh chính là một đóa hoa màu hồng đỏ. "Anh Ninh Thiên nhờ chúng tôi chuyển phần quà này đến cho cô! Đồng thời gửi đến cô Bạch Lam một lời chúc "Chúc cô sinh nhật vui vẻ!" 

Một bữa tiệc sinh nhật đáng lẽ phải chìm trong hạnh phúc, thế nhưng bây giờ đâu đâu cũng chìm trong tiếng khóc đau thương. Bạch Lam nhìn món quà mà nhân viên đưa vào, giọng nói có chút trách móc:"Rõ ràng tôi sắp trở về Bắc thành rồi, tại sao anh ấy lại mua một con to vậy chứ, tôi phải làm sao để mang nó về được đây!" 

Ninh Thiên là một người ngoài lạnh trong nóng, hắn vẫn luôn âm thầm quan sát mọi người, đồng thời làm rất tốt nhiệm vụ hàng ngày của mình. 

Có thể Mộc Ngôn và Bạch Lam không biết, thế nhưng Tế Xuyên lại hiểu rất rõ, Ninh Thiên vẫn luôn là người ngủ muộn nhất trong cửa hàng. Hắn vẫn luôn lấy những lon bia trong tủ ra uống một mình vào những đêm trăng rằm. 

Khi Tề Xuyên hỏi lý do tại sao, thì hắn vẫn luôn né tránh, dường như không dám đối diện với 

sự thật. "Khoan đã, ngoài ra anh ấy còn gửi tới một món quà đối với cô Hạ Mộc Ngôn!" Mọi người đều tò mò nhìn ra cửa xem đó chính là thứ gì, thì ngay lập tức xuất hiện một đóa hoa hồng màu đỏ. Bên trong chính là một chiếc nhẫn kim cương rất đẹp, rất đắt. Vốn dĩ Ninh Thiên định sẽ tỏ tình Mộc Ngôn vào ngày hôm nay, thế nhưng lại không có cơ hội nữa rồi. "Tầm ba tháng trước, anh Ninh Thiên đã đặt ở cửa hàng chúng tôi một chiếc bánh sinh nhật, một con gấu bông và hai đóa hoa hồng một to một nhỏ. Anh ấy nói chúng tôi phải giao hàng đúng giờ đúng ngày để không làm lỡ chuyện của anh ấy!". Hai bó hoa thật đẹp, bên trong cũng còn rất nhiều lời chúc, thế nhưng lại thiếu đi nhân vật 

đặc biệt nhất ngày hôm nay. Ngày hai mươi tháng ba, là sinh nhật của Bạch Lam. Vốn dĩ là một cô sinh viên nghèo nên 

cô cũng không nói với ai, vậy là Ninh Thiên vẫn có thể biết được điều này. 

Người đàn ông đó vốn dĩ đã rất để ý đến mọi người, thế nhưng lại luôn e dè không chịu nói 

ra. 

Duy chỉ có Mộc Ngôn vẫn nhìn chằm chằm vào đóa hoa hồng màu đỏ kia, trong mắt lại có chút chua xót trong lòng. 

Đáng lẽ ngày hôm đấy cô không nên lái xe ra ngoài, như vậy thì Ninh Thiên có lẽ sẽ không xảy ra chuyện. 

Bạch Lam cũng không còn tâm trạng để tổ chức sinh nhật, ôm con gấu to vào lòng, thầm nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong thời gian qua. "Mộc Ngôn, cô vào đây, tôi có chuyện muốn nói với cô!" 

Ninh An lúc này từ trong phòng đi ra ngoài. Hắn cũng đã nhìn thấy những món quà mà 

Ninh Thiên đã chuẩn bị, cộng thêm sự vui vẻ của mọi người thì cũng vui thêm chút ít. Nhưng dường như chừng đó chưa đủ bằng việc có Ninh Thiên ở đây. Mộc Ngôn nhẹ gật đầu, đi theo Ninh An vào trong phòng của Ninh Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK