"Lục tổng, vậy là anh quên những lời tôi nói rồi hay sao? Trong tòa nhà này, tôi đã chôn một quả bom nhỏ, tuy nó không có sức công phá lớn, thế nhưng có thể khiến cho những nơi cách đây năm trăm mét đều rung chuyển theo nó!"
Diệp Sinh nghịch nghịch khẩu súng trong tay, trong lòng tràn đầy thỏa mãn. Chỉ cần Lục Cẩn Phàm bước lên đến đây thôi, thì Diệp Sinh hắn sẽ trực tiếp dùng súng để kết liễu cuộc đời của người đàn ông kia. "Lục tổng, anh có dám lên đây không?" Hạ Mộc Tầm trong lòng có chút lo sợ. Hôm nay là cơ hội duy nhất để cô ta có thể làm mất
.
cái thai, nếu tinh tế và khéo léo, thì có thể khiến cho Lục Cẩn Phàm phải chịu trách nhiệm với
cô ta suốt đời.
Lục Cẩn Phàm bình tĩnh đi lên cầu thang, hắn lặng lẽ để khẩu súng trong tay xuống đất. Một thân một mình đi lên chỗ của Diệp Sinh. "Thiếu gia cẩn thật!"
Trác Lâm vô cùng không hài lòng mà ngăn cản hắn. Lục Cẩn Phàm đường đường là thiếu gia của Lục gia, là Lục tổng của Lục thị, nếu gặp phải chuyện nguy hiểm gì thì bọn họ không ai có thể chịu trách nhiệm được.
Diệp Sinh cũng không phải là ngu ngốc, ngay khi thấy Lục Cẩn Phàm bước lên, hắn đã tìm cho mình một chỗ nấp kín đáo.
Hạ Mộc Tầm trong lòng có chút lo sợ, cô ta mặc dù đã bị bịt kín mồm thể nhưng có thể nhìn rõ những gì mà Diệp Sinh đang chuẩn bị. Từ từ đưa người đàn ông kia vào bẫy mà hắn đã chuẩn bị từ trước đó.
Cô ta cố gắng hết sức ra hiệu cho Lục Cẩn Phàm, thế nhưng người đàn ông kia lại không hề nghe thấy.
Từng bước nặng nề đi lên cầu thang, Lục Cẩn Phàm làm sao không biết được nguy hiểm đang đến gần mình cơ chứ, hắn đã biết được Diệp Sinh đang làm những gì rồi. Chỉ muốn xem Hạ Mộc Tầm cô ta muốn dở trò gì với hắn mà thôi.
Ôn Ninh và Trác Lâm đứng ở bên dưới các cơ nào cũng căng thẳng không kém. Ai cũng không dám nghĩ đến hậu quả nếu như quả bom bất chợt phát nổ. "Lục Cẩn Phàm, đây chính là ngày chết của mày rồi!"
Diệp Sinh cười nguy hiểm, đây chính lang cơ hội ngàn năm có một, sợ rằng nếu hắn không tận dụng tốt cơ hội này của ngày hôm nay, thì sau này cũng không còn nữa.
Ôn Ninh và Trác Lâm thu đứng ở dưới cùng, thế nhưng tất cả bọn họ đều có thể nhìn thấy âm mưu của Diệp Sinh, chỉ cần Lục Cẩn Phàm đi thêm vài bước nữa, là có thể mất mạng
như chơi.
"Lục Cẩn Phàm, hôm nay tao sẽ tiễn mày một đoạn xuống âm phủ! Mày hãy mau cơ hội
này để mà tạ lỗi với cha tao đi!"
Tất cả mọi người đều hoảng sợ, ngay lập tức đứng dậy. Thế nhưng khi Lục Cẩn Phàm. chuẩn bị rút súng bên hông ra, đã thấy một người phụ nữ ngã xuống ngay trước mặt hắn.
Hạ Mộc Tầm nằm dưới sàn nhà, viên đạn cắm thẳng vào lồng ngực của cô ta. Hơn nữa khoảng cách cũng khá gần, nên càng nguy hiểm đến tính mạng hơn.