Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trác Lâm bây giờ mới hiểu rõ được chuyện năm xưa của Ninh Thiển. Vì người đàn ông kia, trước nay 

cũng chưa hề nói với bọn họ chuyện gì cả. 

"Anh ta là con riêng của bà ta, lúc dẫn về nhà không những không biết xấu hổ, lại còn nói rằng đây là 

ngôi nhà của hắn trong tương lai. 

Vì sợ bà ta phật lòng, mỗi buổi tối tôi thường tới bóp chân cho bà ta, mặc cho trời lạnh thấu xương. Năm tôi năm tuổi, đã quen một cô bé nhà hàng xóm. Chúng tôi thường chơi với nhau, dẫn nhau đi chơi mặc dù lần nào hai đứa trở về cũng bị đánh. Hồi đấy cô ấy rất xinh, đôi má lúm cười lên cũng rất 

duyên. Cô ấy đã từng nói, sau này sẽ lấy tôi cho dù bất cứ có chuyện gì đi chăng nữa! 

Thế rồi cô ấy bỏ tối mà đi, cô ấy ngày càng xa lánh tối. Ninh Thiên ngày càng thân thiết, hắn lại không 

biết trân trọng cô bé xinh đẹp ấy. Chỉ vì một con diều, hắn đã bắt cô ấy đi nhặt, khiến cho cô ấy gặp tại 

nạn. Hiện giờ vẫn đang hôn mê trong bệnh viện. 

Một đứa bé 5 tuổi, cứ thế mà sống những ngày tháng dài đằng đẵng. Nếu như lúc đó tôi có ở đấy, thì 

có lẽ cô ấy đã không sao! 

Sau vụ đấy, tôi đã từng thề với trời, không độ trời chung với Ninh Thiên! " 

Ôn Ninh kể rất chậm, nôm giống như một chiếc đĩa quay từ từ, kể cho mọi người nghe câu chuyện của chính nó. Trác Lâm có thể không để ý, nhưng Lục Cẩn Phàm có thể nhìn thấy rõ, khi Ôn Ninh kể chuyện về cô bé năm xưa, giọng hắn có chút thay đổi, nước mắt cũng đã rơi ra nhưng hắn đã ngay lập 

tức lau nó đi. 

Nếu nhìn từ bên ngoài, mọi người sẽ thấy nắm cực kỳ hướng ngoại, rất tốt với mọi người. Nhưng lúc 

này, hắn lại nom giống một đứa trẻ cần được chăm sóc và vỗ về. 

"Nếu cậu đồng ý, bây giờ tôi sẽ ngay lập tức đi giết chết hắn ta!" 

Trác Lâm bây giờ đã không thể nhịn được nữa, đứng dậy chuẩn bị tinh thần. Ôn Ninh chính là người 

anh em mà hắn coi trọng nhất, dĩ nhiên không thể để cho hắn bị ức hiếp oan uổng được. "Mọi chuyện đã xảy ra quá lâu, bây giờ tôi cũng không biết mình nên làm gì nữa rồi! Cứ mặc cho thời gian chảy, rồi nó sẽ đưa chúng ta tới vạch đích!" 

Hóa ra bao lâu nay, mặc dù có rất nhiều người phụ nữ ở bên ngoài, nhưng Ôn Ninh vẫn chưa chọn ai 

để làm vợ của mình cả. 

Trác Lâm đi đến, nghiêm túc nhìn Lục Cẩn Phàm:" Thiếu gia, bây giờ chúng ta nên xử lý chuyện này như thế nào?" 

Lục Cẩn Phàm ngược lại hình như lại chẳng có gì là vội vàng, vô cùng thong thả nhìn ly trà đang nghi 

ngút khói," Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đợi đằng sau!" 

Mặc dù không hiểu thiếu gia đang có ý định gì, nhưng Trác Lâm cũng không mượn hỏi thêm. Chuyện 

Lục Cẩn Phàm đang suy nghĩ điều gì, hầu như không ai biết được đáp án cả. 

"Thiếu... thiếu gia!" Ông quản gia lúc này chạy nhanh xông vào, cũng không để ý đến ánh mắt người khác nhìn mình ra sao. Vô cùng vội vàng mà chạy vào bên trong, cũng quên mất quy định nghiêm khắc nhất chính là gõ cửa. 

Ông cảm thấy mình đã vội gần chết rồi, vậy mà những người này vẫn có thể ung dung như vậy. Ông quản gia hoàn toàn có thể không quan tâm đến chuyện này, nhưng nó lại khiến ông cắn rứt suốt thời gian từ nãy đến giờ. "Ông Trần, có vẻ như ông quá xem thường kỷ luật của Lục gia đúng không?" Trác Lâm là người đầu tiên lên tiếng, hắn đã chuẩn bị rút súng ra để xử lý người này. "Thiếu gia, Hạ tiểu thư sắp nguy kịch rồi! Nếu cậu còn không nhanh lên, thì cô ấy sẽ không sống quá 

đêm nay!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK