Ninh Thiên mặc dù trong lòng đã vô cùng tức giận, thế nhưng lại chẳng thể làm gì được.
Vốn dĩ hôm nay hắn đến, chính là để nhìn thấy Mộc Ngôn, thế nhưng khi nhìn thấy cô bị hành hạ không một chút thương xót thì lại ảm thấy đau lòng.
Tất cả mọi người đều không để ý,khuôn mặt cô bỗng có chút đen lại, đặc biệt là dần chuyển
sang màu trắng bệch. Cô vô thức ôm lấy bụng của mình, nước mắt lắm dài trên má.
Ninh Thiên không để ý, thế nhưng Ninh An lại vô cùng tỉ mỉ để ý đến cô. Khi nhìn thấy những giọt máu chảy ra, ngay lập tứ hắn đi đến, lật bỏ chiếc áo mà Diệp Tử Vũ vừa mới đắp lên.
Một con dao nhỏ, thế nhưng lại vô cùng sắc bén đâm thẳng vào bụng cô, hơn nữa đối phương cũng rất độc ác,dường như không hề có ý muốn nương tay. "Đại ca, Hạ tiểu thư bị thương nghiêm trọng, nếu không cứu chữa kịp thời thì có lẽ sẽ nguy
hiểm đến tính mạng mất!"
Ninh Thiên ngay lập tức đi đến, khi nhìn thấy vết thương trên người cô thì không khỏi cảm thấy sợ hãi. Hắn nhanh chóng bể cô ra khỏi đây, tránh xa người đàn ông độc ác kia.
"Cô ta là vợ của tôi, cậu không thể mang đi được!". "Lục Cẩn Phàm, cậu còn có lương tâm của một con người nữa hay không vậy?"
Lục Cần Phàm không đáp lời, hắn chỉ bình thản mà nhìn người phụ nữ vô cùng im lặng
trong vòng tay của Ninh Thiên mà thôi. Đã lâu lắm rồi, hắn vẫn chưa nghiêm túc mà nhìn Mộc Ngôn lấy một lần. Chưa hề nghiêm túc để ý nhìn người phụ nữ vì hắn mà chịu biết bao nhiêu là khổ sở kia.
Lúc này, không hiểu tại sao hắn lại không hề ngăn cản Diệp Tử Vũ, không phải không nhìn thấy, mà là nhìn thấy rất rõ nữa là đằng khác.
Lục Cẩn Phàm cũng không thể hiểu nổi tại sao hôm nay hắn lại làm như vậy. Dự án đầu tư của Lục thị, hắn chưa bao giờ thiếu những công ty con cả.
Thế nhưng hôm nay hắn lại mặc cho người ở dưới kia chính là vợ của mình, ung dung thanh thản nhìn cô ấy bị chiếm đoạt. "Ninh An, ngay lập tức gọi điện cho Diệp Tử Sâm, mau kêu anh ta đến bệnh viện thành phố
để gặp tôi!"
Rõ ràng người nói câu này phải là Lục Cẩn Phàm mới đúng.
Vừa đi vào bệnh viện, mặc cho sự ngăn cản của nhân viên an ninh, Ninh Thiên trực tiếp
đạp cửa xông vào phòng bệnh đang cấp cứu, ra lệnh cho các bác sĩ đứng ở bên trong:" Mau
tiến hành cầm máu cho cô ấy! Tí nữa sẽ có người đến tiến hành phẫu thuật!".
Nhiều người thấy gương mặt sát thần ấy, không dám nói thêm câu nào, chỉ lặng lẽ giúp Mộc Ngôn cầm máu.
Thế nhưng ở bên ngoài, đã có nhiều người hóng hớt được chuyện xảy ra bên trong, vì vậy không khỏi bàn tán xôn xao.
"Bên trong kia liệu có phải là Hạ tiểu thơ hay không? Chính là vợ trước của Thiếu gia Lục thị đấy!" "Chính là cô ấy còn ai nữa! Nghe nói bây giờ cô ấy thảm lắm! Đúng là hồng nhan thì bạc
phận mà!"
"Tôi... tôi nhớ ra cô ấy là ai rồi! Chính là cô gái lần trước được đưa vào bệnh viện, vô cùng thê thảm luôn. Tay chân đều bị phế, hơn nữa còn bị chục người đàn ông xâm hại, gương mặt cũng bị phá hủy!".
Nhiều người thấy như vậy thì không khỏi cảm thấy xót xa, vô cùng thương hại cho cô gái
này.
Thế nhưng không ai để ý, Mộc Ngôn lại nghe rõ tất cả bọn họ đang nói chuyện gì. Nãy giờ cô đang trong tình trạng hôn mê sâu, nhưng vẫn có thể nghe thấy mọi người nói chuyện.