" Ninh An, ngươi nói xem nếu bây giờ ta xuất hiện với tư cách là đối tác của Lục gia, vậy Lục Cẩn Phàm có nghi ngờ gì hay không?" "Thiếu gia, tuy bây giờ chúng ta đã mạnh hơn trước. Nhưng dù sao thì sức mạnh vẫn còn kém Lục gia,
không thể chỉ vì 1 lần sơ suất mà làm hỏng đại cục được! Hiện nay người của ta đã được cài vào bên trong Lục thị, đợi đến khi có thời cơ tốt nhất định sẽ ra tay hàng động!"
Ninh An trước nay vẫn luôn là thủ hạ quan trọng của Ninh Thiên, vì vậy mọi chuyện vẫn luôn được ổn
thỏa và chưa có đáng ngại gì phải quan tâm cả. "Thế ngươi đã tìm được thời điểm nào để mà ra tay chưa?" Khóe môi của Ninh An thậm chí kéo lên, hắn cười nguy hiểm về phía xa xa đằng kia. Nhiều thuộc hạ mặc dù đang đứng cách xa hắn 1 đoạn cũng cảm thấy lành lạnh phía sau gáy. Một khi hắn đã không
cười thì thôi, nhưng đã cười thì đều khiến cho bọn họ phải sợ. "Thiếu gia, cậu không phải lo lắng! Thiếu gia tập đoàn Lục thị sắp kết hôn với 1 người phụ nữ khác, đến
lúc đó, tôi sẽ gây ra 1 vụ án chấn động cả thành phố! Như vậy, mọi chuyện sẽ được ổn thỏa!"
Hạ Mộc Tầm lúc này lại không hề biết rằng hôn lễ của mình sẽ có nguy cơ phá hoại. Suốt mấy hôm nay,
cô ta luôn lo lắng về chuyện đồ dùng của cô dâu và khung cảnh đám cưới.
Không hề giống với khung cảnh của 1 đám cưới chút nào cả, Lục Cẩn Phàm thì hầu như không quan
tâm đến, để mặc cô ta thích làm gì thì làm. Hoàn toàn không muốn nhúng tay vào chuyện này. " Hạ tiểu thư, tôi vẫn nên nhắc nhở cô 1 điều: đừng quá coi trọng bản thân mình như vậy, không biết
chừng ngày mai thiếu gia sẽ đi theo người phụ nữ khác rồi cũng nên!".
Lý Tiểu Hồng đứng 1 bên cảm thấy hoàn toàn ngứa mắt với cái dáng vẻ này của cô ta. Hạ Mộc Tầm suốt ngày chỉ thích bày ra cái dáng vẻ đáng thương tội nghiệp đó.
Cô ta ngừng tay 1 chút, tiến lên chỗ Lý Tiểu Hồng, ép cô ta vào chân tường:" Ngay cả người vợ như Hạ Mộc Ngôn tôi còn đối phó được, huống chi là cái loại thuộc hàng tép riu như cô! Lý Tiểu Hồng, cô mãi
mãi sẽ không bao giờ được đứng ở vị trí của tôi. Cô sẽ mãi mãi là con chó bị người ta phỉ nhổ, mãi mãi
quỳ ở dưới chân tôi để mà cầu xin mà thôi!"
Lý Tiểu Hồng ngược lại chẳng có vẻ sợ hãi, thậm chí trong lòng còn có chút tự đắc. Cô ta lấy tóc quấn
lấy vào tay mình. Những sợi tóc giống như mấy con rắn ngoằn ngoèo, quấn lấy tay của cô ta. " Dù tôi không được thiếu gia cưới về làm vợ, nhưng dù sao thì thiếu gia cũng là người đàn ông của tôi.
Và đặc biệt, tôi sẽ không ở đằng sau cậu ấy, đi dụ dỗ người đàn ông khác! Hạ Mộc Tầm, cô nói mình là
diễn viên nổi tiếng sao, tất cả cũng chỉ vì cô ngủ với họ mà thôi! Cô giống như 1 loại hàng gái, ai ai cũng có thể chà đạp!"
Hạ Mộc Tầm bỗng khuôn mặt tái nhợt đi trông thấy. Người khác nghe có thể không hiểu, nhưng cô ta
lại là người đứng trong cuộc nên hoàn toàn có thể hiểu rõ. Lý Tiểu Hồng kia chính là biết cô ta đã quan
hệ với người đàn ông khác ngoài Lục Cẩn Phàm. Cô ra nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xé đôi người của ả tiện nhân kia:" Cô tốt nhất đừng có kể
chuyện này ra ngoài, nếu không tốt nhất định sẽ cho cô biết thế nào gọi là trả giá!"
Thế nhưng Lý Tiểu Hồng lại chẳng hề quan tâm. Thậm chí còn lấy sự tức giận của đối phương làm trò chơi tiêu khiển cho mình.
Mộc Ngôn lúc này lại bị giam cầm ở tòa biệt thự, cuộc sống ở đây quá kín đáo đã khiến cô như muốn
phát điên lên rồi.
Hàng ngày làm bạn với cô chỉ có 4 bức tường lạnh lẽo, hoàn toàn không có ai đến thăm cả.
"Nom có vẻ cô còn rất tốt!"
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên, khiến cô giật mình ngoảnh lại đằng sau, chỉ thấy Lục Cẩn Phàm trong bộ âu phục sang trọng đang đi đến. Ngược lại hoàn toàn với bộ quần áo đơn giản của cô, chính là bộ tây trang đắt tiền của hắn. " Hạ Mộc Ngôn, sắp tới chính là ngày mà em gái của cô kết hôn!"