Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ gia nợ cô rất nhiều, nhưng nơi đây cũng là nhà của Mộc Ngôn, cô không não nhìn thấy gia đình mình bị như vậy.

 "Tôi giúp các người lần cuối, lần sau tôi sẽ không bao giờ làm như vậy nữa!"

 Mộc Ngôn nắm chặt lấy tay áo, mặc cho sự ngăn cản của mọi người. Là cô nợ Hạ gia, nên 

cô phải trả hết món nợ này! 

 

[...] 

Cũng trong thời gian này, công ty Lục thị dường như được tiếp thêm năng lượng mới.

 Hoàn toàn tích cực trong việc đổi mới tư duy sáng tạo. Hiện nay Lục thị vẫn là tập đoàn đứng đầu Hà thành về độ xuất và nhập khẩu. 

Cũng trong thời gian này, có rất nhiều công ty muốn hợp tác, nhưng đều bị Lục Cẩn Phàm từ chối. 

 

Đồng thời, Lục Cẩn Phàm cũng nhờ Ôn Ninh lập một công ty con khác dưới trướng của Lục thị. 

P&N, viết tắt tên của hắn và Mộc Ngôn. 

"Nếu cậu đã biết không có kết quả, vậy sao phải cố gắng đưa cô ấy về bên mình làm gì?"

 Ôn Ninh vừa lật tài liệu của công ty P&N, vừa tò mò hỏi. Dạo này công ty quả thực khiến hắn rất đau đầu khi phải tìm đối tác mới. 

Lục thị thường xuyên đầy tư, thế nhưng thu lợi cũng không được nhiều. 

"Ôn Ninh, cho dù cô ấy không muốn, tôi cũng ép Mộc Ngôn phải trở về Lục gia!" 

Hôm nay trời nắng rất đẹp, rất thích hợp để cho Mộc Ngôn đến tìm hắn. Chắc chắn bây giờ Hạ Minh Chính đã đến tìm cô ấy rồi. Tiếng gõ vang lên, Ôn Ninh nghe thấy có khách thì cũng biết đường xin ra ngoài, để cho Lục Cẩn Phàm bàn việc làm ăn. Thế nhưng bên ngoài lại không có ai khác ngoài Mộc Ngôn.

 "Sao cô lại đến đây?". 

Dường như hơi bị bất ngờ, Ôn Ninh lỡ làm rơi chồng tài liệu trong tay. Không ngờ Lục Cẩn Phàm lại có bản lĩnh lớn đến như vậy, có thể khiến Mộc Ngôn tự giác 

đến tìm hắn. 

FI 

Cô từ từ đẩy xe lăn bước vào, khiến cho Ôn Ninh không khỏi buồn trong lòng. 

Mộc Ngôn đã từng rất xinh đẹp, cũng từng yêu Lục Cẩn Phàm bằng cả trái tim của mình. 

Thế nhưng kết quả mà cô nhận được, lại chỉ là những nỗi đau từ da thịt.

 Khuôn mặt đã bị phá hủy, tay chân đều bị phá, trong đó công lớn nhất là của Lục Cẩn Phàm. Mà mỗi khi trái gió trở trời, vết thương lại trở nên đau buốt, khiến nhiều lúc Mộc Ngôn phải đi khám bác sĩ. 

Hôm nay Mộc Ngôn đến đây, quả thực là nằm ngoài dự đoán của nhiều người! "Anh hãy thả Mộc Tầm ra đi! Dù anh muốn tôi làm gì tôi cũng sẽ không phản đối!" 

Mộc Ngôn thật sự rất quyết liệt, khi đến đây cô đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng là vẫn 

không thể nào mà buông tay được. 

Cô biết mình có thể sẽ bị Lục Cẩn Phàm khinh bỉ, bị hắn coi thường. Thế nhưng lời đã hứa với Hạ Minh Chính, Mộc Ngôn không thể nào không thực hiện. 

Trái ngược với vẻ rụt rè, lo sợ của Mộc Ngôn thì Lục Cẩn Phàm lại hoàn toàn bình thường. 

Chiếc bút trong tay của người đàn ông bỗng nhiên rơi xuống đất, thế nhưng hắn cũng chẳng buồn nhặt nó lên. 

"Mộc Ngôn, anh không cần em phải làm gì cả! Chỉ cần em ở bên anh là được rồi! Cho dù em muốn làm việc gì, anh cũng sẽ chiều ý em! Nếu em muốn đi du lịch, anh cũng sẽ đưa em đi!" 

"Anh muốn nhốt tối giống một con búp bê, tùy theo sự sắp đặt của anh sao? Hay Lục Cẩn Phàm, anh muốn tôi đi du lịch bằng đôi chân què này?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK