Tiếng của Hạ Mộc Tầm vang lên từ đằng sau, khiến cho Lục Cẩn Phàm và Ôn Ninh không khỏi bất ngờ. Rõ ràng hắn đã sai ông quản gia nhốt cô ta vào tầng hầm, tại sao vẫn còn xuất hiện được ở đây có chứ? "Sao, mọi người không hoan nghênh tôi đến đây sao?"
Cô ta không hề để ý đến mọi người xung quanh, trực tiếp ngồi xuống bàn, cầm lấy một quả táo cắn một miếng.
"Độc này được gọi là Cổ trùng độc, bởi vì nó được điều chế từ hơn ba mươi loại côn trùng độc nhất trên Thế giới. Chỉ sợ trên khắp hành tinh này cũng không thể tìm được loại độc độc hơn loại này. Người trúng độc đầu tiên sẽ có dấu hiệu buồn nôn, đau đầu chóng mặt! Nhưng nếu không được chữa trị kịp thời thì sẽ sống chưa được bảy mươi hai canh giờ nữa!"
Nhìn Lục Cẩn Phàm càng ngày càng yếu ớt, thì Hạ Mộc Tâm càng cảm thấy vui vẻ. Cô ta vốn dĩ yêu Lục Cẩn Phàm rất nhiều, nhưng hận cũng rất sâu.
"Vốn dĩ anh có thể sống đến tận bây giờ là vì Ôn Ninh đã giúp anh hút bỏ một ít ra bên ngoài cơ thể. Thế nhưng nó không hề ngăn cản được tác dụng của Cổ trùng độc này! Nếu anh may mắn gặp được một vị lương y có hiểu biết, thì có khi sẽ kéo dài được thêm vài năm nữa thì sao?"
Hạ Mộc Tầm nói giọng vô cùng ngả ngớn. Nếu không phải do Lục Cẩn Phàm ngăn lại thì Ôn Ninh đã dùng súng trực tiếp giết chết cô ta rồi.
"Chẳng lẽ cô lại hận tôi đến như vậy sao?"
Lục Cẩn Phàm nhẹ nhàng hỏi, khiến cho Hạ Mộc Tầm giống như phát điên. Cô ta liên tục ném tất cả những thứ đồ trên tay mình xuống dưới đất.
Tất cả đều là những thứ có giá trên trời do Lục Cẩn Phàm mua về.
"Là bởi vì anh đấy! Lục Cẩn Phàm, tôi chưa bao giờ cảm thấy hận anh như vậy! Rõ ràng mẹ tôi không làm gì anh cả, sao anh có thể giết chết bà ấy một cách tàn nhẫn như vậy!"
Tổng Doanh Doanh quả thực chết khiến cho người khác không dám nhìn vào. Người của bà ta đều nát, chỉ để lộ mỗi cái đầu ra ngoài.
"Chuyện của mẹ cô, tôi không hề liên quan!".
Lục Cẩn Phàm chắc chắn điều này. Xưa nay hắn làm việc gì thì chắc chắn sẽ nhận, không bao giờ có việc ném đá dấu tay như vậy.
Cái chết của Tổng Doanh Doanh cũng khiến cho tập đoàn Lục thị gặp ảnh hưởng rất nhiều, liên tục các công ty lớn đều muốn hủy dự án với bọn họ.
Mà bây giờ Giám đốc của Hạ thị là Hạ Minh Chính vẫn chưa thấy xuất hiện để đưa ra một lời giải thích hợp lý.
"Cô hãy mau đưa cho tôi thuốc giải đi!"
Ôn Ninh chia tay về phía Hạ Mộc Tầm, còn ánh mắt thì vẫn nhìn Lục Cẩn Phàm ngày càng xanh xao hơn trước rất nhiều.
"Xin lỗi, vốn dĩ loại độc này là kì độc, vì vậy nên đặc biệt không có thuốc giải! Bây giờ tôi thực sự muốn xem, Lục Cẩn Phàm, anh sẽ muốn giữ mạng sống cho người mình yêu hay là sẽ cứu lấy bản thân của mình trước!"