Tối nay, cô ta sẽ dành cho người chị gái yêu quý của mình 1 cơn ác mộng lớn, khiến cô ta cả đời này
không dám quên.
" Cần Phàm, chẳng lẽ anh không thể đi cùng em được hay sao?"
" Mộc Tầm, tối nay rất quan trọng, nó sẽ quyết định đối tác này có muốn hợp tác với anh hay không!"
Mộc Ngôn đứng 1 bên mà cười chính bản thân mình. Ngày cô và hắn kể hôn, 1 tấm ảnh cưới cũng
không hề có. Váy cưới là do bỏ tiền ra mua, còn ảnh cưới là dùng Photoshop để ghép lại, Khách khứa
cũng chỉ là vài ba người quen, chứ làm gì được long trọng như thế này. Người có thua, mãi mãi vẫn là em gái! Hạ Mộc Tầm có thể nhìn ra sự mất mát trong ánh mắt của Mộc Ngôn, cô ta lại càng lấy làm đắc ý. Bàn
tay theo đó cũng tính chặt trên người Lục Cẩn Phàm.
" Được rồi, vậy thì em sẽ không làm phiền anh nữa! Anh đi đi!"
Người đàn ông hài lòng mỉm cười, đứng dậy chỉnh lại tây trang của mình rồi vuốt ve khuôn mặt của Hạ Mộc Tầm rồi thủ thỉ:" Ngoan lắm!" Vừa quay đi, khuôn mặt hắn đã lạnh tanh, hoàn toàn không còn vẻ mặt yêu chiều lúc đầu nữa.
Thấy hình dáng của người đàn ông đã đi xa, Hạ Mộc Tầm mới gỡ bỏ mặt nạ thật của mình, ung dung
chễm chệ không coi ai ra gì.
Bây giờ vô ta là người được săn đón vô cùng của các tạp chí lớn, ngay cả người nước ngoài cũng tỏ ý
muốn làm người mẫu riêng cho công ty của mình. Ở khắp nơi nơi, đâu đâu cũng là hình bóng của cô ta.
Đây chính là vinh quang của 1 người phụ nữ, khiến tất cả các cô gái vừa hâm mộ nhưng cũng có đố kị.
Rất nhiều nhà hợp tác muốn gặp Lục Cẩn Phàm đều có thể đến nhờ cô ta nói vài câu trước mặt hắn.
Bây giờ, có thể nói, Hạ Mộc Tầm vô cùng thành công!
Mộc Ngôn nhìn người em gái của mình từ trên xuống dưới 1 lượt, rồi lại nhìn chính bản thân mình, trong
lòng cũng thầm thảo dài.
" Tối nay chị đợi tôi ở quán Bar Áo vọng, rồi chúng ta sẽ đi vào đó. Sau đó mới đến tiệm áo cưới của
tôi!"
Mộc Ngôn có chút hơi bất ngờ về quyết định của cô ta, Hạ Mộc Tầm đã sắp lấy chồng rồi mà vẫn muốn
đến quán Bar nhảy nhót hay sao. Nhưng cô là chị, lại không có quyền quyết định, nên cũng chỉ có thể thảo dài.
Lục Cẩn Phàm đi xe một mạch đến chỗ hẹ với đối tác, mặc dù bây giờ còn khá sớm nhưng hắn lại không nhịn được 1 đến trước 1 bước. Hắn hoàn toàn không muốn đi thử váy cưới với Hạ Mộc Tầm, nên mới lấy lý do là bàn chuyện hợp tác làm ăn.
Cũng không hiểu tại sao, hắn lại không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Hạ Mộc Ngôn, có lẽ là vì sợ hãi chăng?
Người hắn hẹn hôm nay rất đặc biệt, chính là Ninh Thiên!
Vừa đến nơi, Lục Cẩn Phàm đã thấy người đàn ông kia chẳng hề có dáng vẻ của 1 người trưởng thành tí nào. Hắn ta liên tục ăn những suất gà cay khiến mọi người trong quán không khỏi quay lại nhìn. " Không ngờ giám đốc của Ninh thì lại có thói quen ăn uống như vậy!".
Ninh Thiên đang ăn nghe thấy giọng nói của người mà mình căm hận nhất thì ngẩng đầu lên nhìn, ánh
mắt xẹt qua tia lửa căm hận.
Nếu không phải do người đàn ông này, đàn em của hắn cũng sẽ không phải chết nhiều như vậy.
" Không ngờ Lục tổng bận trăm công nghìn việc vậy mà vẫn có thời gian rảnh đến chỗ của chúng tôi! Anh làm tôi cảm thấy hổ thẹn quá đi mất!" "Chúng ta đều là những người có ý tứ xấu xa, anh cần gì phải vòng vo mất thì giờ như vậy!"
Nhận thấy Ninh Thiên hoàn toàn không có ý vào đề tài chính, Lục Cẩn Phàm liền lên tiếng nhắc nhở.
Hắn xưa nay không hề thích những ai lòng vòng chuyện nó chuyện kia, vì thế nên tính cách cũng có phần thẳng thắn. Ninh Thiên cười khà khà, đưa tới trước mặt Lục Cẩn Phàm một tệp giấy:" Anh nhường cho tới 8% cổ
phần Lục thị, tôi sẽ nói cho anh 1 bí mật mà anh vẫn không hề hay biết suốt thời gian qua. Hơn nữa, tôi
cũng sẽ đồng ý với bất cứ yêu cầu nào của anh!" " Ngay cả việc tôi muốn thâu tóm Ninh thị thì sao?" Ninh Thiên bỗng nhiên cười lớn, hắn buông đôi đũa xuống, trong giọng có chút đùa:" Nếu Ninh thị được Lục tổng quan tâm như vậy, thì chính là phúc phận của chúng tôi! Thế nhưng tôi lại không thể giao cho
anh được!"
Lục Cẩn Phàm đứng dậy chỉnh quần áo, đưa tay ra với Ninh Thiên :" Vậy thì xin lỗi, tôi không thể hợp tác với anh được!" " Vậy bây giờ nếu tôi nói cho anh 1 chuyện liên quan đến Diệp Tử Họa thì sao nhỉ? Không biết anh có hứng hay không?"